Chương 1113:
Mạc Tuân.
Đầu Lê Hương trống rỗng, mắt hơi nhập nhèm lại có chút mờ mịt, cô thật sự không ngờ Mạc Tuân đêm nay đã về, còn xuất hiện ở trong phòng cô.
Anh đang làm gì? Anh hôn môi cô, dùng răng gặm nhắm cô, giày xéo đôi môi mềm của cô.
Lê Hương khó chịu, thật sự rất khó chịu, cô giơ lên hai tay nhỏ bé trắng nõn chống lên bộ ngực tráng kiện của anh, muốn đẩy anh ra.
Cô tỉnh rồi.
Mạc Tuân mở mắt ra nhìn cô gái dưới người, cô vừa tỉnh đã đốt cháy tất cả nhiệt tình và huyết dịch sôi trào, lúc này nụ hôn anh càng công thành đoạt đất.
“Ưmf”
Lê Hương dùng sức cắn răng, không chịu mở miệng.
Mạc Tuân chậm rãi buông lỏng cô ra.
Lê Hương hít từng ngụm từng ngụm khí, khuôn mặt nhỏ xinh đã đỏ lên, mặt mày tinh tế trắng nõn sinh vẻ mị người như nước, thanh âm cũng nhuộm vẻ mềm nhẹ mới tỉnh: “Mạc Tuân, anh làm cái gì vật, anh mau buông tôi ra.”
Mạc Tuân dùng lòng bàn tay ấn đi ấn lại đôi môi đã sưng đỏ của cô: “Há miệng ra.”
“Không muốn…”
Mạc Tuân nắm được khuôn mặt nhỏ của cô, môi mỏng khêu gợi móc ra đường vòng cung lạnh nhạt: “Lê Hương, cô ở chỗ tôi cũng không thể phục vụ tôi như thời thiếu nữ được. Tôi là một người đàn ông bình thường tuổi trẻ lực tráng, huyết khí phương cương, có nhu cầu sinh lý, nếu như cô không thể thỏa mãn tôi, có thể nói rõ với tôi, cô lập tức rời khỏi nơi đây, sau này cắm cô gặp Mạc Thần Dịch, tôi sẽ tìm những người phụ nữ khác thỏa mãn tôi.”
Đã bị anh nhục nhã vô số lần, tim của Lê Hương đã đau đến chết lặng: “Mạc Tuân, tôi không quên giao dịch giữa chúng ta, chỉ là, người ta đều nói anh sẽ không bao giờ ngủ hai lần với cùng một người phụ nữ, tôi cũng đã chuẩn bị kỹ càng, nghĩ vài cách để cho anh ngoại lệ vì tôi, thế nhưng tôi còn chưa thi triển quyền cước, tối nào anh cũng gấp gáp hò hét chạy tới, cứ như… ba năm nay anh chưa từng chạm vào phụ nữ vậy.”
Cô nói cái gì, cô dám cười nhạo anh?
Không sai, ba năm nay anh chưa từng chạm qua phụ nữ đấy?
Còn cô thì sao? Trong đầu Mạc Tuân nhảy ra một hình ảnh, cô nằm dưới thân tên đàn ông khác…
Một luồng lệ khí âm hàn từ nơi lồng ngực lan tràn ra, Mạc Tuân trực tiếp chặn lại môi cô, còn mở miệng cắn mạnh cô.
Lê Hương đau hít một ngụm khí lạnh, thân thể mềm mại đau đến cuộn mình lên.
“Buông ra!” Lê Hương bắt đầu giãy dụa.
Mạc Tuân thanh tỉnh một chút, buông lỏng môi cô ra, cô gái dưới người bị anh làm thảm, mái tóc đen thanh thuần quấn khuôn mặt nhỏ tuyệt lệ và cần cổ trắng nõn tinh tế, khóe môi bị anh cắn nát, thám ra máu đỏ tươi.
Anh nhắm mắt lại, đè xuống lệ khí trong lòng, chỉ cần nghĩ đến cô đã từng nằm dưới thân hầu hạ tên khác, tâm tình của anh có chút không khống chế được.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!