Chương 1359:
Lâm Thủy Dao áp lưng trên vách tường, trong tầm mắt tối sầm, dáng người cao to Lệ Quân Mặc đã lộn qua đây, ngăn bà ở giữa tường và bộ ngực của ông.
Ông, làm cái gì?
Tự dưng bày ra dáng vẻ chủ tịch bá đạo như vậy 2 Dưới ánh mắt nghỉ hoặc của Lâm Thủy Dao, Lệ Quân Mặc nhàn nhạt nhếch môi: “Ký ức của đêm 20 năm trước kia hình như rất mới mẻ với cô nhỉ? Mỗi một chỉ tiết nhỏ, mỗi một động tác đều nhớ vô cùng rõ ràng.”
“Cái này…” Lâm Thủy Dao ấp úng.
*“Đều nói phụ nữ sẽ không quên được người đàn ông đầu tiên của mình, nhiều năm như vậy, có phải cô vẫn nhớ mãi không quên, còn muốn ôn chuyện cũ với tôi hay không?”
Một đêm kia, thân thể bà vẫn sạch sẽ, ông là người đàn ông đầu tiên của bà.
Hàng mi Lâm Thủy Dao rung động, mọi khi đều là bà kiểm soát chủ động, người đàn ông này quá biết diễn, giả vờ.
đứng đắn cấm dục, bà chỉ trêu chọc một chút còn ông thì chơi vui lắm cơ.
Thế nhưng ai nghĩ đến ông đã đảo khách thành chủ nhanh như vậy, hỏi ngược lại bà, quả nhiên, Lệ Quân Mặc là một tên đàn ông quá lẳng lơ!
Lâm Thủy Dao nhanh chóng cong đôi môi đỏ mọng, bà còn giơ tay lên, chủ động ôm cổ ông: “Đúng vậy, nhiều năm như vậy tôi chính là nhớ anh mãi không quên đó.”
Lệ Quân Mặc nhìn bà, không ngờ bà thừa nhận tự nhiên phóng khoáng đến thế, nhiều năm như vậy bà chưa từng quên ông…
Gương mặt anh tuấn của Lệ Quân Mặc từ từ mềm mại, trên môi cũng treo nụ cười không dễ dàng phát giác.
Tài xế đứng cạnh đã nhìn đến ngây người, tài xế đã làm việc ở Lệ gia máy chục năm, thiếu gia nhà mình là người như thế nào, ông ta là người rõ ràng nhát, hiện tại tài xế nhìn mà mắt trừng mồm há, thiếu gia nhà mình dĩ nhiên trước mặt mọi người ép một người phụ nữ vào vách tường, người phụ nữ kia còn ôm cổ thiếu gia, tư thế hai người vô cùng thân thiết ái muội.
Phải biết rằng thiếu gia nhà mình tới nay sẽ không để phụ nữ gần người.
Ông ta không nằm mơ đấy chứ?
Tài xế nhanh chóng móc ra điện thoại mình, “tách” một tiếng chụp một màn này lại, sau đó nhanh lẹ gửi cho Lệ lão phu nhân. Tin tức này vô cùng tốt, nhất định phải chia sẻ với lão phu nhân, lão phu nhân, người mau nhìn đi, trời xanh có mắt, thiều gia rốt cục cũng thông suốt rồi!
Lệ Quân Mặc nhìn Lâm Thủy Dao: “Vậy kế tiếp cô muốn làm gì?”
“Kế tiếp..” Lâm Thủy Dao nghiêng đầu: “Như vậy đi, chúng ta làm một giao dịch, món tiền mười tỷ một trăm triệu kia tôi chắc chắn không trả được, không bằng, tôi và anh ngủ một đêm nữa đi!”
Cái gì?
Nụ cười trên môi Lệ Quân Mặc nhanh chóng cứng lại, mặt mày nghiêm túc: “Cô nói nửa ngày chính là mục đích này?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!