Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1482:

 

Tên mập khí thế lúc này vơi đi phân nửa: “Chúng mày…chúng mày là ai, chúng mày sao lại xông vào phòng của người khác…”

 

Tên mập lời còn chưa nói hết, hai hộ vệ áo đen tiến lên đoạt đi roi da trong tay gã, trực tiếp đè gã lại.

 

“A, các mày buông ra, các mày đây là… đây là xâm phạm quyền con người của tao… Các mày đến tột cùng muốn làm gì?” Tên mập giãy giụa.

 

Mạc Tuân nhắc chân dài tiến lên, đi tới trước mặt Tràm Tiểu Liên.

 

Trầm Tiểu Liên đã bị đánh đến không thở ra hơi, cô ta yếu ớt ngắng đầu, đôi mắt to ươn ướt điềm đạm nhìn về phía Mạc Tuân: “Tiên… tiên sinh, cám ơn anh…”

 

Sùng Văn tiến lên, buông lỏng dây thừng ra, Trằm Tiểu Liên yếu ớt trực tiếp ngã về phía Mạc Tuân.

 

Mạc Tuân vươn cánh tay, đón thân thể lảo đảo yếu ớt của Tràm Tiểu Liên.

 

Trầm Tiểu Liên ngã vào trong lòng Mạc Tuân, nước mắt rơi xuống, cô ta kinh ngạc nhìn Mạc Tuân: “Vì sao tôi… cảm thấy anh rất quen thuộc, anh tên là… tên là gì, vì sao lúc tuyệt vọng tôi luôn gặp được anh…”

 

Lúc này tên mập mạp lên tiếng mắng: “Trầm Tiểu Liên, tao còn ở chỗ này, mày ngay trước mặt tao thông đồng với tên khác, mày xem tao đã chết rồi hả?”

 

“Vị tiên sinh này, Trầm Tiểu Liên là vợ tôi, chúng tôi lĩnh giấy kết hôn rồi, là vợ chồng hợp pháp, anh tốt nhất đừng nên can thiệp việc nhà của người khác!”

 

Mạc Tuân chau lại mày kiếm anh khí.

 

Lúc này Sùng Văn lên tiếng nói: “Câm miệng! Vị này chính là Mạc tổng!”

 

Mạc tổng?

 

Trầm Tiểu Liên nghe hai chữ này toàn thân run lên, cô ta nhìn khuôn mặt tuần tú Mạc Tuân thất thàn lắm bẩm: “Lục: uc Nói rồi cô ta chật vật giơ tay lên, cầm khối ngọc bội nơi cần cổ kia, lòng bàn tay cô ta lưu luyên vuốt ve chữ “Lục”

 

ở trên ngọc bội: “Anh là… là … đại ca ca của em sao?”

 

Mạc Tuân nhìn nước mắt đóng đầy trên mặt Tràm Tiểu Liên, im lặng vài giây, sau đó gật đầu: “Ừ, đúng.”

 

Con ngươi Trầm Tiểu Liên co rụt, cả người khiếp sợ, ngơ ngắn, còn mang theo kinh hỉ to lớn và bi thương: “Đại…

 

Đại ca ca, anh rốt cuộc đã tới… anh đã nói… nói sẽ đến đón em, nhưng em chờ anh nhiều năm như vậy, anh thủy chung không xuắt hiện… anh tới muộn, anh tới rất muộn…”

 

Mạc Tuân không để lộ tâm tình gì, anh cởi áo khoác ngoài trên người ra khoác trên vai nhỏ yếu của Trầm Tiểu Liên, sau đó ôm ngang cô ta lên.

 

Mạc Tuân mang theo Trầm Tiểu Liên rời đi.

 

“Ai, máy anh muốn đưa vợ tôi đi đâu, đây chính là vợ tôi!”

 

‘Tên mập mạp ở phía sau oa oa kêu to.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận