Chương 1834:
ậ l j Tiêu hoa đán căn răng lên môi, tiên đên bên gò má Cố Dạ Cần hôn một cái: “Tối nay đến phòng em nha, em chờ anh đó.”
Có Dạ Cần nhìn tiểu hoa đán, ánh mắt khinh bạc quan sát dáng người xinh đẹp của tiểu hoa đán, sau đó bàn tay đi xuống, đi tới bờ mông vềnh lên của tiểu hoa đán vỗ một cái: “Tối nay tìm cô.”
Tiểu hoa đán lúc này vui mừng rời đi, còn đóng cửa phòng lại.
Có Dạ Cần vào phòng tắm, mở ra cửa kính mờ, bên trong trên ghế ngồi một người.
i Ị Người này toàn đô đen, trên đâu đội mũ lưỡi trai màu đen, tình trạng của anh không tốt lắm, cơ thể gầy yếu dựa vào mặt sứ lạnh như băng, thở hồn hến, dường như rất khó thở.
Cố Dạ Cẩn tiến lên, giảm thấp tiếng xuống: “Tuân…”
Người đàn ông ngắng đầu lên, lộ ra khuôn mặt tuấn tú tái nhọt, Mạc Tuân.
Đôi mắt Mạc Tuân thâm thúy rơi vào mặt Cố Dạ Cần, đôi môi mỏng khô khốc di chuyển, tràn ra tiếng nói khàn khàn: “Cô ấy… đi rồi sao?”
Cố Dạ Cẩn cuốn lên ống tay áo sơ mi xám lạnh, lấy ra một hòm thuốc, đội b 5 bao tay tráng, anh ghim một ông tiêm vào trong cánh tay Mạc Tuân: “Đi rOÓI.
Mạc Tuân khẽ động lông mi, hai mắt nhắm nghiền.
“Cậu bây giờ đừng lo lắng cho cô ấy nữa, tớ thấy cô ấy rất thông minh, đã cảnh giác hoài nghi được cái gì rồi, cậu bây giờ người không ra người quỷ không ra quỷ, vẫn nên chữa tốt cho chính mình trước đi!”
Hiên Viên Kiếm mặc dù là Mạc Tử Tiễn rút ra, nhưng Mạc Tuân cũng rút một chút, tâm mạch cũng bị hao tổn.
Lúc đó Mạc Tử Tiễn đã làm các biện pháp vẹn toàn, một dao kia đâm lệch trái tim Mạc Tuân, chỉ là làm cho Mạc Tuân ngất để lừa Thượng Quan Đẳng, đồng thời Mạc Tử Tiễn còn chuẩn bị thuốc tễ* cường hiệu hồi phục tâm mạch để chữa cho Mạc Tuân.
*Thuốc tễ là liệu pháp đông y, hay còn gọi là viên hoàn mềm.
Thế nhưng, sự tình xảy ra sai lệch, Sùng Văn mang người len lén mang Mạc Tuân ra ngoài, cái này làm cho đọt điều trị thuốc tễ cường hiệu của Mạc Tử Tiễn bị gián đoạn.
Thuốc tễ xảy ra phản phệ, trong thời gian ngắn ngủi đã dằn vặt cơ thể Mạc Tuân thành như vậy.
Tình trạng cơ thể Mạc Tuân rất xấu, tim suy kiệt, cơ thể rã rời, chẳng còn là dáng vẻ tuổi trẻ lực tráng kia nữa rồi.
Cố Dạ Cẩn chính là không bao giờ thiếu tiền, lấy được một ít thuốc tây hiểm, kéo dài tánh mạng cho anh.
Thế nhưng Mạc Tuân đã sinh kháng thể với mấy cái thuốc tây này rồi, hiệu quả càng ngày càng yếu.
Có Dạ Cần tháo bao tay trắng trên tay xuống: “Tuân, người em trai này của cậu thực sự là một người kinh tài tuyệt trác, thuốc tế cường hiệu cậu ta trị liệu cho cậu, tớ đã giao cho giáo sư nước ngoài tiến hành giải phẫu, thế nhưng rất đáng tiếc, không ai có thể š giải ra phương trình cuôi cùng của cậu ta.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!