Chương 1914:
Trần Viên Viên một mình hóa đá tại chỗ, vừa rồi cô ta tận mắt thấy Cố Dạ Cần nhìn chằm chằm hướng Diệp Linh biến mắt cười rất không nghiêm chỉnh, cô ta cũng tận mắt thấy Cố Dạ Cần nhắm mắt ngửi khăn đầu Diệp Linh mang qua, cô ta còn tận mắt thấy Cố Dạ Cần cất khăn đầu của Diệp Linh vào túi quần của mình, cô ta cảm thấy Cố Dạ Cần như vậy thực sự… rất biến thái.
Cố Dạ Cẩn đối với Diệp Linh, càng ngày càng lộ liễu, từng ánh mắt anh nhìn cô, đều là ánh mắt đàn ông nhìn phụ nữ, như thể chỉ nửa phút đã muốn lột sạch Diệp Linh.
Mạc Tuân và Lê Hương trong sự chúc phúc của mọi người đi qua thảm đỏ, đi tới trước mặt mục sư.
Mục sư: “Cô dâu, con nguyện ý gả cho người đàn ông bên người này làm chồng không, về sau dù cho sang hèn hay tật bệnh, dù cho trắc trở thất bại, con đều sẽ ở bên cạnh anh ấy, không phản bội, không vứt bỏ?”
Đôi mắt trong vắt của Lê Hương rơi trên khuôn mặt tuấn tú của Mạc Tuân, chậm rãi cong đôi môi đỏ mọng, cô nói: “Yes, l do.”
“Được rồi, chú rẻ có thể hôn cô dâu.”
Mục sư tuyên bố.
Rốt cục đã đến phân đoạn này, Mạc Tuân lân nữa cởi khăn voan trên đầu Lê Hương ra, sau đó nhấc khuôn mặt nhỏ của cô, hôn lên.
Cái hôn này của Mạc Tuân, hôn rất lâu, mục sư cũng không nhịn được nện búa nhỏ xuống một cái: “Chú rể, một vừa hai phải thôi! Thượng đế cũng nói ngài ăn no cầu lương rồi đấy.”
Phụt.
Ha ha ha.
Tân khách phía dưới lần nữa bật cười.
Lê Hương cảm thấy trong lòng bàn tay Mạc Tuân chảy đầy mồ hô, cô cười ngọt ngào dựa vào trong lòng Mạc Tuân.
Gió nhẹ mơn man trên mái tóc, thật vừa vặn hạnh phúc đã đến.
Kế tiếp chính là phân đoạn cô dâu ném hoa, người nào cướp được hoa từ tay cô dâu, sẽ là người kế tiếp kết hôn.
Cả nhà tải app truyệnholađọc giúp nhóm nhé!
Nam nữ chưa lập gia đình cũng bắt đầu rối loạn: “Mau tới đây, mau tới đây đoạt hoa của cô dâu!”
Lê Hương đứng ở trên đài, cô lo lắng trừng mắt nhìn cô bạn thân Diệp Linh của mình, ý kia là – cậu mau đứng ở phía sau tranh đi, tớ ném cho cậu!
Diệp Linh nhướng mày, bắt động, ý kia là – tớ không muốn, tớ là quý tộc độc thân mà.
Lê Hương: “…”
Lê Hương cũng không dám thiên vị quá rõ ràng, cho nên cô cong người, nhắm mắt lại, trực tiếp ném đóa hoa ra ngoài.
AI Phía sau một hồi thét chói tai.
Diệp Linh ngước mắt, chỉ thấy đóa hoa đập trúng vào một người, chính là… Cố Dạ Cần.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!