Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2307:

 

Cố Dạ Cẩn không có tâm tình gì lớn, anh thờ ơ liếc Vương Hạo, như cười như không nói: “Tao không biết mày là ai, phàm là kẻ để tao biết nó là ai, hiện tại hình như… không ở trước mắt tao nữa rồi.”

 

Có ý gì?

 

Vương Hạo cứng đờ, hắn đã có chút chột dạ, bởi vì hắn dự cảm người đàn ông trước mắt này tuyệt không đơn giản, Cố Dạ Cẩn lăn lộn ở thương trường nhiều năm, vẫn luôn ngồi trên địa vị cao, cho dù ở cái trấn nhỏ này đã khác chê nội liêm, khiêm tôn lại, thê nhưng cảm giác bễ nghễ và khí tràng cường đại của anh khiến Vương Hạo không chỗ che giấu, Vương Hạo cũng không biết trên trần này từ khi nào xuất hiện một nhân vật như vậy.

 

Song Vương Hạo lại chẳng nguyện ý chịu thua, một tên tài xế nho nhỏ, nói không chừng chỉ đang giả bộ, có thể gây ra bao nhiêu sóng gió?

 

Hắn ta là con trai độc nhất của đại gia nơi đây đấy!

 

“Được, thằng tài xế nghèo mày không nhận thua đúng không, tao gọi người đến ngay bây giờ!”

 

Vương Hạo trực tiếp lấy điện thoại ra, bắt đầu gọi điện thoại.

 

Mấy thím có chút bất an, nhỏ giọng nói: “A Sinh, Vương Hạo này không dễ chọc đâu, hắn nhất định sẽ gọi một đám lưu manh qua đây đại náo một phen, cậu mang theo em gái Linh Linh mau rời khỏi nơi này đi!”

 

“Đúng vậy, bọn chị sống ở đây, Vương Hạo chắc sẽ không đến mức giết chết bọn chị, em Linh Linh bây giờ còn ôm mang thai, mà cậu một người tài xế thế lực chắc chắn yếu kém hơn rồi, liều mạng với Vương Hạo chính là lấy trứng chọi đá, hai em mau tránh ra ngoài một chút đi!”

 

Anh mặt Cô Dạ Cân rơi trên khuôn mặt nhỏ của Diệp Linh: “Em sợ không?”

 

Diệp Linh cắn bánh bao một cái, lắc đầu nhữ giã tỏi: “Tôi không sợ.”

 

“Vì sao?”

 

Cô cũng không biết nữa, theo lý anh chỉ là một tài xế nho nhỏ, rất khó tạo nên cảm giác an toàn, thế nhưng, cô luôn cảm giác chỉ cần có anh ở đây, trời dù có sập xuống, anh cũng sẽ chống cả mảng trời cho cô.

 

Diệp Linh ngước đôi mắt đen ươn ướt nhìn anh: “Bởi vì… có anh ở đây đó.”

 

Có Dạ Cần nắm tay cô vào trong lòng bàn tay mình, sau đó chậm rãi nhếch đôi môi mỏng.

 

Vương Hạo vừa định gọi điện thoại, lúc này một chiếc xe sang trọng “xoát”

 

ngừng lại, bố Vương chạy đến.

 

Bồ Vương Hạo, cũng chính là vị đại gia ở đây đã xuất hiện.

 

“Bố! Bồ tao tới rồi!” Vương Ny Nhi nhất thời vui vẻ hoa chân múa tay.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận