Chương 650:
Ánh mắt Dạ Minh Châu liếc đến Lê Hương , quan sát trên dưới, lộ ra vài phần khinh miệt, còn có địch ý: “Cô chính là Lê Hương?”
Phạm Điềm nhanh chóng kéo Lê Hương cho về phía sau, “Lệ Yên Nhiên, lần trước Lê Hương cá cược với cô, cô đã thua, thua triệt để, cô chính là bại tướng dưới tay Lê Hương!”
“Cô bây giờ có ý gì, điểm thi không vượt được người ta nên mang theo bạn đến giúp đánh nhau? Thủ đoạn này của cô cũng quá low đấy.”
“Dạ Minh Châu, chúng tôi cũng không sợ cô, cô tốt nhất không nên làm bậy!”
Dạ Minh Châu? Lê Hương còn chưa biết đến Dạ Minh Châu, nhưng nhìn dáng vẻ bọn Phạm Điềm như gặp đại địch, Lê Hương đoán được người này khá khó đối phó: “Điềm Điềm, cô ta là ai?”
Phạm Điềm nhanh chóng nhỏ giọng nói: “Lê Hương, cô ta chính là Dạ Minh Châu, thiên kim ngang tàng của Đề Đô, cô ta là con gái duy nhất của Dạ gia – một trong tứ đại gia tộc ở Đề Đô, cũng là cháu gái cưng của viện trưởng viện khoa học Dạ lão!”
“Cô ta biết võ, bên hông quấn một cây roi da, có một lần có người chống đối cô ta, cô ta quất roi da trực tiếp đem quất người kia da tróc thịt bong, hiện tại mọi người thấy cô ta liền sợ, sợ cô cái roi da ngang hông kia của cô ta.”
“Đúng rồi, Dạ Minh Châu thích Mạc gia Nhị thiếu Mạc Tử Tiễn, toàn bộ Đề Đô đều biết.”
Đám Phạm Điềm nhanh chóng cần thận giới thiệu cho Lê Hương, Lê Hương gật đầu, biểu thị đã hiểu.
Cô còn chưa vào viện khoa học, đã kết oán với cháu gái của viện trưởng viện khoa học, Dạ Minh Châu là vì Mạc Tử Tiễn mà 3 DA (U VI nhắm về cô.
Lê Hương võ võ tay Phạm Điềm, tỏ vẻ trấn an, sau đó cô tiến lên hai bước, nhìn một chút Lệ Yên Nhiên, rồi nhìn về phía Dạ Minh Châu: “Tôi chính là Lê Hương, cô tìm tôi có việc?”
Dạ Minh Châu cao cao tại thượng nhìn Lê Hương, giống như nhìn con ong cái kiến bên chân mình: “Thì ra cô chính là Lê Hương, nghe nói sau khi cô đến Đế Đô, gây động tĩnh rất lớn, tôi còn tưởng rằng cô ba đầu sáu tay, giờ thấy được, chính là một con hồ ly tinh!”
“Dạ Minh Châu, sao cô lại mắng người?” Đám Phạm Điềm tức giận.
Lê Hương nhanh chóng ngăn các cô lại, cô nhìn Dạ Minh Châu nhàn nhạt mỉm cười: “Có thể được như hồ ly tinh cũng là một loại bản lĩnh, Dạ tiểu thư, tôi coi như đây là cô khen tôi.”
Dạ Minh Châu ánh mắt lạnh lẽo: “Thì ra còn là một đứa miệng mồm lanh lợi, cô chính là dùng cái miệng này lừa Mạc Tử Tiễn của tôi, quyến rũ anh ấy? Lẽ nào không ai nói cho cô, Mạc Tử Tiễn là của Dạ Minh Châu tôi, bất luận kẻ nào cũng không thể đoạt với tôi?”
“Dạ tiểu thư, Mạc Tử Tiễn không phải của tôi, cũng tương tự không phải của cô, anh ấy chỉ là của chính anh áy.”
“Cô! Lê Hương, cho cô một cơ hội, lập tức thu dọn đồ đạc, cút ra khỏi Đế Đô!” Dạ Minh Châu hung ác nói.
Lê Hương thản nhiên đối diện với cô ta: “Tặng cô bốn chữ “thứ nan tòng mệnh(”)!”
() Xin lỗi vì khó lòng nghe theo Gương mặt xinh đẹp của Dạ Minh Châu sa sầm, lộ ra mấy phần tàn nhẫn, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám nói chuyện như vậy với cô ta, con nhỏ Lê Hương là thứ gì?
Dạ Minh Châu đưa tay “soạt” rút ra roi da bên hông, trực tiếp phất đến mặt Lê Hương.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!