Chương 651:
Lúc này một bàn tay to chợt vươn đến, ở giữa không trung kéo lại roi da của Dạ Minh Châu: “Dạ Minh Châu, cô lại bắt đầu phách lồi rồi?”
Lê Hương ngước mắt nhìn, vậy mà là… Từ Thiếu Nam?
Từ Thiếu Nam tới?
Từ Thiếu Nam là thái tử gia không sợ trời không sợ đất ở Đế Đô, mà Dạ Minh Châu là thiên kim ngang ngược ở Đề Đô, hai người kia sóng đôi, lại rất thú vị.
Dạ Minh Châu không ngờ rằng Từ Thiếu Nam lại chặn ngang, tứ đại gia tộc Đế Đô vẫn là nước giếng không phạm nước sông: “Từ Thiếu Nam, tôi dạy dỗ một con tiểu tiện nhân, liên quan gì tới cô?”
“Tiểu tiện nhân cô đang mắng ai?”
“Tôi đang mắng…” Dạ Minh Châu khẽ khựng lại, cô ta chợt ý thức được mình bị gài vào tròng, Từ Thiếu Nam mới mắng cô ta là tiêu tiện nhân?
Lúc này tay Từ Thiếu Nam khẽ buông lỏng, trực tiếp bỏ qua cái roi da kia, anh ta đến trước mặt Lê Hương, đưa tay ôm bờ vai trơn nhẫn của Lê Hương: “Dạ Minh Châu, cô dạy ai cũng không liên quan gì đến tôi, nhưng cô gái này không được, bởi vì cô ấy là cô gái của tôi, ngay cả cô cũng không được phép động đến một sợi tóc của cô ấy!”
Cái gì? Dạ Minh Châu trợn to hai mắt, Lê Hương là người con gái của Từ Thiếu Nam? Lệ Yên Nhiên vẫn luôn đứng xem trò vui mắt cũng sáng lên, cô ta không biết Lê Hương sao lại dính líu đến Từ Thiếu Nam.
Lê Hương cũng không cần Từ Thiếu Nam giúp, bây giờ anh ta đi lên ôm vai cô, bộ dạng như hai người rất thân quen, còn ở đây nói bậy, trong lòng cô cũng cạn lời.
Lê Hương lúc này muốn đẩy anh ta ra, nhưng lúc này cô cảm giác có một ánh mắt âm trầm lạnh lẽo phóng đến mình, đăm đăm nhìn cô.
Là ai?
Lê Hương ngước mắt nhìn, hàng mi dài của cô nhanh chóng run rầy, Mạc Tuân tới?
Mạc Tuân không biết từ lúc nào đã tới, anh đang đứng trong góc, ánh sáng nhá nhem gương mặt anh, thấy không rõ vẻ mặt ấy, nhưng đôi mắt anh thâm thúy đang chăm chú dán lên người cô, âm u mà lạnh lếo, còn lộ ra vài phần chán ghét.
Anh dùng một loại ánh mắt băng lạnh đến mức tận cùng nhìn cô, vẻ chán ghét kia dường như cô xem cô là đồ bẩn nào đó.
Tim Lê Hương như bị ong mật chích vào, dâng lên cơn đau châm chích.
Cô biết anh chán ghét cô, nhưng không biết vì sao, anh dường như lại càng thêm chán ghét hơn xưa, anh rất ghét cô.
Lúc này Lệ Yên Nhiên cũng nhìn thấy Mạc Tuân, cô ta nhanh chóng chạy tới, xinh đẹp cười nói: “Anh Tuân, sao anh lại tới đây?”
Mạc Tuân thu hồi ánh mắt từ trên mặt Lê Hương, nhìn về phía Lệ Yên Nhiên trước mặt, trầm thấp mở miệng nói: “Có một xã giao nên tới, ban nãy nhìn các em tụ chung một chỗ, em không bị thương chứ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!