Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 858:

 

Lê Hương cầm tay anh, trong đôi mắt trong vắt gợn lên cơn sóng mềm mại: “Dạ, Tử Tiễn, em ở đây.”

 

“Hình như anh đã mơ một giấc mơ rất dài…” Mạc Tử Tiễn nói.

 

Lê Hương cười gật đầu: “Đúng vậy, chỉ là một giấc mơ, hiện tại tỉnh mộng, tất cả đều tốt, tuy là cỗ độc bên trong cơ thể anh đã dọn sạch sẽ rồi, nhưng còn cần phải dưỡng bệnh rất lâu đấy. Nhưng em tin tưởng cái này không làm khó được viện sĩ Mạc, trình độ y học nước ngoài thích hợp để anh dưỡng sức, em đã giúp ngươi liên lạc xong, đợi lát nữa máy bay riêng sẽ đưa anh xuất ngoại. Viện sĩ Mạc, em chờ mong lần tiếp theo gặp mặt có thể gặp được một anh tốt hơn.”

 

Hiện tại sắc mặt Mạc Tử Tiễn rất yếu ớt, con ngươi đen láy trong lạnh rơi vào dòng chữ “Prof. Lê” trên thẻ công tác trước ngực Lê Hương, sau đó chậm rãi cong đôi môi mỏng, nở nụ cười.

 

Lê Hương với anh nhìn nhau cười, vì cô biết Mạc Tử Tiễn vào giờ khắc này đã trở về.

 

Mạc Tử Tiễn giữ thật chặt bàn tay mềm mại nhỏ bé của cô vào trong lòng bàn tay mình: “Lê Hương, yêu em là chuyện tốt đẹp nhất trong cuộc đời anh.”

 

Lê Hương cúi đầu, lặng yên mỉm cười: “Tử Tiễn, tuy em không thể đáp lại tình yêu của anh, nhưng anh vĩnh viễn là bạn em, trong lòng em, anh và người khác đều quan trọng như nhau.”

 

Mạc Tử Tiễn nghe hiểu, người khác này là chỉ Mạc Tuân.

 

Ở trong lòng Lê Hương, anh và Mạc Tuân giống nhau, đều là người cô nguyện ý lấy mạng ra đánh đổi.

 

Mạc Tử Tiễn thở dài một tiếng, có thể chiếm giữ làm một người bạn nhỏ nhoi trong lòng cô, anh đã rất thỏa mãn rồi.

 

Thỏa mãn đến mức anh đã có thể buông xuống.

 

*Prof. Lê, tạm biệt.” Mạc Tử Tiễn buông lỏng bàn tay nhỏ của Lê Hương ra.

 

Lê Hương đứng tại chỗ phất phát tay với anh: “Viện sĩ Mạc, tạm biệt.”

 

Mạc Tử Tiễn được đưa đi.

 

Dạ Vô Ưu vẫn thờ ơ lạnh nhạt, thấy Mạc Tử Tiễn đi, hắn ta cười lạnh một tiếng: “Lê Hương, Mạc Tử Tiễn được cô cứu sống, nhưng cô đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất tự cứu mình rồi, cô lo nghĩ cho cái thân mình thì vẫn hơn đấy!”

 

Lê Hương nhất định phải đưa Mạc Tử Tiễn đi, thứ nhất cơ thể Mạc Tử Tiễn quả thực cần dưỡng khỏe, thứ hai cô không hy vọng Mạc Tử Tiễn lại dính vào vào chuyện của bản thân cô, nếu không cô thực sự còn không thể nào rõ ràng.

 

Mạc Tử Tiễn và cô chẳng những là bằng hữu, còn là tri kỷ, Mạc Tử Tiễn có thể hiểu cô, nên anh chấp nhận tất cả sắp xếp, rời đi.

 

Anh không hề hỏi gì, bởi vì anh đều hiểu tất cả.

 

Đưa Mạc Tử Tiễn đi rồi, Lê Hương xoay người nhìn về phía Dạ Vô Ưu, cô nhếch đôi môi đỏ mọng: “Tiếp theo tôi đương nhiên phải nghĩ cho bản thân rồi, tôi cũng sợ chết, không muốn chết, nên mời Dạ thiếu đưa thuốc giải của chất độc cải đồng hoàn lão cho tôi!”

 

Lê Hương đi tới trước mặt Dạ Vô Ưu, xòe ra rồi bàn tay nhỏ trắng nõn của mình, đòi thuốc giải với Dạ Vô Ưu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận