Chương 859:
Bởi vì yêu, nên mới có nhược điểm và uy hiếp, như Lê Hương, cô vì cứu Mạc Tử Tiễn mà trúng độc, đó là nhược điểm trí mạng của cô.
Dạ Vô Ưu chính là một gã cực đoan bệnh hoạn, trong lòng hắn ta không có yêu, chỉ có trò chơi.
Hiện tại trò chơi đã đến giai đoạn cao trào, hắn mắt bao năm ròng mới chế ra loại độc chống lại dòng máu bắt tử, hắn phải thưởng thức thật tốt thành quả của mình một chút, sao có thể giao cách chế thuốc độc ra được chứ? Dạ lão đứng bên cạnh Dạ Vô Ưu, lão ta hừ lạnh một tiếng: “Lê Hương, đừng có nằm mơ, Vô Ưu chắc chắn sẽ không giao ra cách chế độc cho cô.”
“Đúng thế Lê Hương, chuyện tốt trong thiên hạ cũng không thể đều bị mày chiếm hết được, mày đã cứu Mạc Tử Tiễn, vậy mày phải chết đi!” Dạ Minh Châu độc ác nói.
Tinh thần Lê Hương không hề lung lay, vì cô cũng không bất ngờ, cô đã nghiên cứu qua nhân cách thiếu hụt của Dạ Vô Ưu, rất rõ Dạ Vô Ưu là một người như thế nào.
Lê Hương thu bàn tay nhỏ về, rất tò mò hỏi: “Dạ Vô Ưu, anh thật sự không có thứ mình quan tâm, không có uy hiếp gì sao? Vậy ông nội Dạ lão, em gái ruột Dạ Minh Châu, bọn họ là gì?”
: Ban nãy Dạ lão và Dạ Minh Châu hết sức đắc ý kiêu ngạo, hai người họ đang chờ Lê Hương đến ngày chết, nhưng bây giờ Lê Hương hỏi như vậy, hai người kia trong nháy mắt cứng đờ.
Ánh mắt Dạ lão cùng Dạ Minh Châu đều rơi vào khuôn mặt tuần tú của Dạ Vô Ưu.
Mắt Dạ Vô Ưu sáng lên, tràn ra vài phần sắc lạnh: “Lê Hương, cô có ý gì?”
Lê Hương vắt hai tay ra phía sau mình: “Kỳ thực cũng không có ý gì cả, tôi biết Dạ thiếu không để tâm đến thứ, nhưng Dạ thiếu có thứ đang nắm giữ mà, hiện tại tôi muốn hủy đi thứ anh nắm giữ, để anh chân chính hai bàn tay trắng.”
Dạ Vô Ưu mắp máy môi mỏng, hắn không biết Lê Hương lại đang chơi trò gì.
Lúc này “á” một tiếng, Dạ lão đột nhiên rên lên, tay lão ta đè xuống lồng ngực của mình, lập tức ngồi phịch trên thảm.
Dạ lão đột nhiên xảy ra chuyện, con ngươi Dạ Minh Châu co rụt lại, nhanh chóng chạy tới: “Ông nội, ông làm sao vậy?”
Dạ Vô Ưu ngồi xỗm xuống bắt mạch cho Dạ lão, Dạ lão… đã trúng độc?
Dạ Vô Ưu ngắng đầu nhìn về phía Lê Hương: “Lê Hương, là cô động tay chân?”
“Không sai, gậy ông đập lưng ông, trong hôn lễ, tôi đã hạ độc Dạ lão, loại độc này lại có chút khác với loại dùng với Mạc Tử Tiễn. Mạc Tử Tiễn trên người là tử cổ(*), dùng để thao túng, mà trên người Dạ lão là mẫu cổ(*), người trúng phải mẫu cổ sẽ như bị con kiến gặm nhắm, đau không tả nỗi.”
*Tử cổ – mẫu cổ: Độc con – Độc mẹ, là một dạng độc.
“Về cổ độc, cũng không cần tôi giới thiệu thêm với Dạ thiếu! Tội cho Dạ lão tuổi tác đã cao như vậy, lại phải bị loại đau khổ da thịt này, cũng không biết Dạ lão có thể trụ nỗi mấy ngày.”
“Dạ thiếu, hiện tại Dạ lão chính là lợi thế của tôi, chúng ta có thể trao đổi rồi, như vậy đi, tôi giúp Dạ lão bức ra cổ độc, anh giao cách chế độc cho tôi, thế nào?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!