Mặt Lăng Nghị âm trầm, rời khỏi chung cư không bao lâu, đã gặp được Ngô Càn vội vàng chạy tới.
"Lăng đại sư, tôi sai rồi, không có phái người trông coi ở chỗ này." Ngô Càn khom người nói, trên trán chảy ra chút mồ hôi lạnh.
Ông ta đã thấy được thủ đoạn của Lăng Nghị, đặc biệt là khi xử lý tên tóc vàng, thảm trạng của tên tóc vàng vẫn rõ mồn một trước mắt, so với tên Diêm Vương sống thì anh chỉ có hơn chứ không kém.
"Chuyển lời cho nhà họ Tân, trong vòng ba ngày biến mất khỏi Giang Châu, nếu không tự gánh lấy hậu quả." Lăng Nghị lạnh lùng nói, không có chút dao động nào.
Đây không phải Lăng Nghị nhân từ, muốn tha cho nhà họ Tân một con đường, ngược lại, để cho nhà họ Tần rời khỏi Giang Châu bọn họ đã cắm rễ, chẳng khác gì là khiến bọn họ từ bỏ tất cả tài phú và vinh quang, điều này còn khó chịu hơn so với giết bọn họ.
Chết quá lời cho bọn họ rồi, Lăng Nghị muốn bọn họ sống. không bằng chết!
Ngô Càn nghe nói như thế, da mặt không khỏi khế nhăn một cái —- nếu nhà họ Tân đắc tội Lăng đại sư, vậy ông ta năm mơ cũng sẽ cười tỉnh!
Phải biết, bởi vì ông già đó, hiện tại khắp nơi nhà họ Hàn cũng bị Nhà họ Tần chèn ép, mình lại ở bên này trông coi người nhà Lăng đại sư, không có cách nào đưa ra tay, càng thêm cổ vũ nhà họ Tân phách lối.
Nhưng nếu có Lăng đại sư giúp đỡ, vậy thì cục diện kia sẽ xảy ra sự chuyển biến!
Thế nhưng mà sao nhà họ Tần lại đắc tội Lăng đại sư chứ? Trước đó bọn họ từng gặp nhau sao?
Hay là nhà họ Tân trong miệng Lăng đại sư, cũng không. phải nhà họ Tân mà ông ta nghĩ đến?
Ngô Càn cảm thấy phải hỏi cho rõ ràng, mong tuyệt đối đừng sai, để cho lão già tôi mừng hụt một trận.
Thế là ông ta cố nén mừng thầm trong lòng, nơm nớp lo Lăng đại sư, tha thứ cho tôi mạo muội, là nhà họ
"Toàn bộ Giang Châu, nhà họ Tân có thể để cho Diêm Vương sống ông đi truyền lời, có mấy nhà?" Lăng Nghị lạnh lùng hỏi, Ngô Càn nghe thấy thì kinh hồn bạt vía.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!