Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nghịch Thiên Ám Long Hành Giả - Phương Thiên

Cửu Long Bá Vương Quyền, lấy tinh túy của trời đất hội tụ vào khí hải, lấy âm dương làm gốc, vận chuyển công pháp.

* Với thực lực hiện giờ của ta, chỉ có thể đấm ra 3 con rồng, nhưng trước mắt như vậy cũng đã đủ rồi.

- Ồ, đây chẳng phải là cậu nhóc lần trước đã chỉ dạy cho ta về quyền pháp hay sao, sao cậu lại ngồi đây.

Nghe giọng nói quen thuộc, Phương Thiên quay lại thì nhìn thấy Lộ lão gia tử.

- À, Lộ lão, ông đang đi bộ buổi sáng sao.

- Ừm, lão già rồi, phải hoạt động xíu cho cơ thể nó khỏe mạnh, còn cháu, sao lại ở đây?.

- Cháu cũng chỉ đang tập thể dục buổi sáng giống ông vậy thôi, ấy chết, đến giờ cháu đi học rồi, tạm biệt Lộ lão.

- Ừm, cháu đi đường cẩn thận.

Nhìn theo Phương Thiên, Lộ lão gia tử tỉ mỉ quan sát cậu, ông gật đầu và vô cùng hài lòng.

* Ừm, căn cơ vững vàng, thằng nhóc này ngày sau ắt làm nên việc lớn.

- Ông nội, sao ông đi nhanh quá vậy, chẳng thèm chờ con gì cả.

- Hô hô, tuổi cháu phải rèn luyện nhiều hơn, có sức khỏe thì sau này lấy chồng mới có thể sinh cho ông mấy đứa chắt dễ thương chứ.

Lộ Y Y ngượng đến đỏ cả mặt.

- Ông! Con ghét ông.

Lộ Y Y vội vã chạy đi.

- Hô hô hô, xem con bé mắc cỡ kìa, mà thôi, vạn sự tùy duyên vậy.

Vẫn như mọi ngày, Phương Thiên đi vào trường vừa đi vừa hát, tâm trạng cậu hôm nay có chút vui nên hát hơi lớn, sau khi hát xong, cậu vô cùng ngạc nhiên vì cả trường ai cũng nhìn thẳng vào mình.

* Chuyện, chuyện gì vậy trời?.

Vì lí do hôm nay trường đang tuyển chọn người đi sự kiện giọng hát vàng, Phương Thiên vừa mới vào đến trường nên chưa biết gì, tâm trạng tốt nên cậu đã hát bừa vài câu, đến lúc hát xong thì cậu mới phát hiện ra rằng mình đã làm một hành động ngu ngốc.

Tất cả mọi người đều xúm lại và vây quanh Phương Thiên.

- Bạn gì ơi, cho mình xin chữ kí đi.

- Bạn ơi, hát thêm đi, đang hay mà.

Phương Thiên không thể thoát ra khỏi đám người ấy, cậu sợ dùng lực mạnh sẽ làm họ bị thương nên đành chịu trận.

- PHƯƠNG THIÊN, LÊN VĂN PHÒNG GIÁM THỊ GẶP TÔI NGAY.

Đang đau đầu vì không có cách thoát, khi nghe Mộ Chi Lan gọi cậu lên văn phòng, Phương Thiên vô cùng vui mừng.

Phương Thiên đi một mạch lên đến chỗ văn phòng giám thị, lên đến nơi, cậu nhìn thấy Mộ Chi Lan đang ngồi chờ cậu.

- Sao ngày nào em cũng gây chuyện hết vậy, có tin cô cho em một tờ kiểm điểm hay không?.

- Hi hi, cảm ơn cô nhiều nha, không có việc gì nữa thì em về lớp đây.

- Khoan đã, nãy em hát cô không nghe rõ, giờ em hát cho cô nghe một bài được không?.

Phương Thiên định quay đi, nhưng khi nghe thấy Mộ Chi Lan yêu cầu cậu hát một bài, cậu rất là vui.

- Được thôi, nhưng em hát không được hay cho lắm, cô đừng chê nha.

- Ừm, em hát đi.

* Hát bài gì đây ta, a có rồi!.

Phương Thiên đang chuẩn bị hát thì cậu thấy trên tường phòng giám thị có treo một cây đàn, kiếp trước Phương Thiên rất thích chơi đàn, cậu thường trốn trong góc một mình mà nghịch nó.

- Để em đàn tặng cô một bài hát hoàn chỉnh luôn nha.

Dứt câu, tiếng đàn cất lên, không khí âm nhạc bao quanh khắp căn phòng, một bài hát dàng tặng cho Mộ Chi Lan cất lên.

- Từng đêm qua anh luôn được mơ thấy em, một bông hoa xinh đẹp trong nắng vàng, lòng thầm mong ôi sau này ta sẽ sánh đôi, chỉ cần em bên đời anh sẽ thấy vui…

Một giọng hát trong trẻo cất lên, giọng ca ấy như khiến Mộ Chi Lan bay bổng trong không trung.

Sau khi biểu diễn xong một ca khúc, Phương Thiên lúc này đột nhiên thấy tất cả mọi người dưới sân đang nhìn về phía cửa sổ phòng giám thị, lúc này cậu mới chợt nhận ra là mình đã mắc phải một sai lầm cực lớn.

- Cô, cô ơi, nãy, nãy giờ cô chưa tắt loa phát thanh phải không.

Nghe Phương Thiên nói, Mộ Chi Lan vội vã quay lại kiểm tra, quả nhiên cô chưa tắt loa phát thanh, cho nên những gì mà nãy giờ cô nói và cả ca khúc của Phương Thiên đều đã bị toàn trường nghe thấy hết.

- Thôi, thôi xong rồi, sao mình lại quên tắt loa phát thanh chứ.

Cả trường đang nháo ầm lên về ca khúc của Phương Thiên, mọi người ai cũng đã bầu chọn cho cậu làm người đại diện đi thi cuộc thi giọng hát vàng.

Lúc này Phương Thiên mới thực sự hiểu ra, mình đã vướng vào một phiền phức vô cùng to lớn.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận