Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt tác giả Sa Thần

Tần Khuyết đi rồi, trong phòng chỉ còn hai người Thủy Y Họa và Kiếm Thập Nhất , nói chuyện liền thoải mái rất nhiều.

"Trong hoàng thành tình thế như thế nào rồi ?" Thủy Y Họa hỏi, thuận thế ngồi ở trên ghế mà Tần Khuyết vừa mới ngồi .

Kiếm Thập Nhất khẽ nhíu mày, sắc mặt lạnh nhạt nói: "Hiện thời trong triều thế lực chia làm hai phái , một phái ủng hộ thái tử, dù sao thái tử đăng cơ danh chính ngôn thuận, một phái ủng hộ Nho vương Cơ Văn Kỳ. Thái tử cùng Kiệt Vương dĩ nhiên ly tâm, nhưng là hai người trên mặt mũi vẫn là huynh đệ tốt . Quan trọng là, Kiếm Song Hoa - một trong những con trai trưởng được coi trọng nhất của gia tộc Kiếm gia âm thầm thành trợ lực của Thái tử , có chút khó đối phó."

Thủy Y Họa chợt nhíu mày, "Kiếm Song Hoa lại là người phương nào?"

Nghe được ba chữ kia, khóe miệng Kiếm Thập Nhất cong lên, lộ ra nụ cười đầy trào phúng , "Đương nhiên là Tam ca tốt của ta rồi."

Thủy Y Họa nhìn bộ dạng khổ đại thâm cừu của hắn , chỉ biết vị Tam ca này bình thường chắc không thiếu khó xử hắn, ngầm ngáng chân sợ là nhiều đếm không xuể rồi.

"Kiếm gia không phải là không nhúng tay vào chuyện triều đình sao ? Thế nào , Kiếm gia các ngươi hiện tại cũng tính toán phân một chén canh?"

Hiện thời trong triều đình Hỏa Vũ thế lực chia làm hai phái , rất nhiều quan viên đều nghĩ ủng hộ hoàng tử nắm chắc phần thắng lớn nhất , để mưu cầu tấn chức về sau . Kiếm gia như ở trong đó phát huy tác dụng, mặc kệ về sau có phải chen chân vào việc của triều đình hay không , đều không thể thiếu ưu việt . .

Kiếm Thập Nhất cười mỉa mai , "Trong tộc những lão nhân kia đều là nhân tinh , trước khác nay khác, trước kia là thái bình thịnh thế, hiện tại không còn như vậy . Nếu như có thể giúp thái tử tương lai thuận lợi đi lên vị trí nhất quốc chi quân kia , Kiếm gia lại lần nữa đi lên vị trí cao nhất , mấy lão nhân tinh kia làm sao có thể buông tha cho cơ hội tốt như vậy. Mấy lão nhân bây giờ còn đang do dự bất định chính là hiện thời đến cùng nên đứng ở bên nào ."

Thủy Y Họa vuốt cằm, nhẹ nhàng gật gật đầu, "Nếu như ta, ta cũng sẽ làm như vậy." Có cơ hội có thể chiếm lời , vì sao không chiếm?

Kiếm Thập Nhất nghe vậy, liếc nàng một cái, không nói thêm gì.

"Ta đã hiểu." Thủy Y Họa cười vỗ tay phát ra tiếng, " Mấy lão hồ li Kiếm gia các ngươi quả thật quá giỏi tính toán . Mặc kệ là ngươi đứng ở bên Nho vương hay là Tam ca ngươi đứng ở bên Thái tử , Kiếm gia ra lực, nếu như Thái tử thắng, các trưởng bối Kiếm gia sẽ bày mưu đặt kế cho Tam ca ngươi , mà ngươi giúp đỡ Nho vương sẽ trở thành nghịch thần tặc tử một mình bán đứng Kiếm gia , đối Kiếm gia mà nói, công lớn hơn tội, ngợi khen vẫn là không thiếu được. Ngược lại cũng thế."

Kiếm Thập Nhất nghe nàng nói trắng ra như vậy , khóe miệng lạnh lùng nhếch lên , hừ nói: "Cô nhưng xem thấu."

Thủy Y Họa than nhẹ một tiếng , "Không nghĩ tới người Kiếm gia thế nhưng cay nghiệt đến vậy , nhưng lại để các ngươi tự giết lẫn nhau."

"Ai , vô luận đám tiểu bối chúng ta như thế nào tranh đấu, ở trong mắt những lão nhân đó đều động không được đến căn cơ Kiếm gia , vì về sau vinh sủng cùng hưng thịnh , hy sinh mấy tiểu bối đó là chuyện bình thường . Bằng không cô nghĩ xem trưởng bối trong tộc làm sao có thể dễ dàng như vậy liền chấp nhận ta trở về ." Kiếm Thập Nhất châm chọc khiêu khích nói.

"Ta còn tưởng rằng là vì ngươi cải tà quy chính, không lại thích nam nhân , cho nên Kiếm gia lại nhận về ." Thủy Y Họa khóe miệng cong cong .

Bị nàng chế nhạo trong lòng khoan khoái không ít, Kiếm Thập Nhất cũng lười lại nghiên cứu chuyện dơ bẩn của Kiếm gia , mặt mày lệ khí thu liễm không ít, thản nhiên nói: "Kỳ thực cô nói lời này cũng đúng thật là nguyên nhân, ta về sau sẽ phải nối dõi tông đường, trước kia chuyện làm nam sủng cho gia chỉ do nhất thời quật khởi, trong tộc thể diện đã trở lại , ta trở về cũng không phải việc khó. Hơn nữa, quan hệ của ta và gia vẫn còn , bọn họ còn cần ta đi đầu nhập vào Nho vương."

Thủy Y Họa thấy bộ dạng nghiêm trang của hắn , nhịn không được tưởng xé rách gương mặt nghiêm túc này , tròng mắt xoay xoay, cười hỏi: "Chuyện muốn kết hôn Tần Khuyết cô nương là bản thân ngươi đề xuất đi, việc này chẳng lẽ cũng là trong tộc bức ngươi?"

Kiếm Thập Nhất vừa nghe lời này, bên tai quả nhiên đỏ lên, mặt quay sang một bên tránh đi ánh mắt nhìn thẳng của nàng , ấp úng trả lời: "Trong tộc muốn ta mau chóng đại hôn, chẳng qua tân nương là do ta yêu cầu, bọn họ không đáp ứng cũng phải đáp ứng!"

Thủy Y Họa ở trong lòng dựng thẳng ngón tay cái, đây mới là nam tử hán đại trượng phu!

"Ai? Ta giống như nghe dân chúng nói, ngươi còn muốn đồng thời nạp hai thị thiếp? Việc này nhưng là thật?" Thủy Y Họa nhớ tới chuyện này, lập tức lại hỏi.

Nếu là thật, nàng tuyệt đối muốn đánh Kiếm Thập Nhất . Nha đầu Tần Khuyết tuy rằng lạnh lùng chút , nhưng đến cùng là nha hoàn nàng tán thành . Nếu vừa mới vào cửa liền chịu nhục , nàng là người thứ nhất không đáp ứng.

Kiếm Thập Nhất nghe nói như thế, hơi có chút ủ rũ, "Ngay từ đầu trong tộc quả thật là có quyết định này, chẳng qua bị ta cự tuyệt rồi. Ta tuyệt đối sẽ không làm cho nàng chịu ủy khuất, chính là... Chính là Tần Khuyết giống như căn bản không thèm để ý này đó, nói lên chuyện cưới gả, biểu cảm của nàng đều là thản nhiên ."

Thủy Y Họa thật không có lương tâm vụng trộm hé miệng cười cười, cũng may Kiếm Thập Nhất lại tự phiền muộn, không có nhìn đến.

" Lòng nữ nhân các cô đều nghĩ cái gì vậy , ta đều dựa theo gia nói mà làm, nàng... Nàng thế nào vẫn là thờ ơ?" Kiếm Thập Nhất oán hận trừng mắt nhìn Thủy Y Họa liếc mắt một cái.

Thủy Y Họa lập tức vô tội cười, giang tay nói: "Một số nữ tử bị ngươi thành tâm thực lòng đối đãi như thế , sợ là đã sớm động tâm , cho nên ta cũng không hiểu được, vì sao Tần Khuyết cô nương tâm liền cứng rắn như hòn đá . Nhưng mà ta tò mò hơn chính là các cô nương khác thế nào ngươi liền không vừa mắt, cố tình nhìn trúng một nữ tử ý chí sắt đá như vậy ?"

Kiếm Thập Nhất lười lại để ý nàng chế nhạo, "Nếu không có việc gì cô có thể đi đi . Gia một tháng này ép buộc chúng ta không thiếu , ta còn đỡ , Lăng bị hắn giày vò đến khổ , cô mau đi giải cứu hắn đi."

"Ha ha ~, Thập Nhất , ngươi khi nào thì học nói chuyện cười vậy ." Thủy Y Họa nở nụ cười , nói: "Đợi ngày đại hôn, ta tặng lễ lại đi. Gia tặng gì không?"

"Không. Gia hiện tại không thể phân thân, tính toán sau khi xong chuyện sẽ bổ sung sau ." Kiếm Thập Nhất không thèm để ý chuyện quà tặng , nếu không phải gia bày mưu tính kế, hắn cũng không thể đả động Tần Khuyết gả cho hắn.

"Một khi đã như vậy, ngày đại hôn ta tới tặng lễ , thuận tiện ăn rượu mừng của ngươi rồi lại đi."

"Cô sẽ không đi gặp gia?" Kiếm Thập Nhất có chút bất mãn xem nàng. Gia một tháng này phản ứng hắn đều xem ở trong mắt, nhưng mà vương phi đâu, không có nhớ nhung nhiều như vậy. Thật sự là nữ nhân không chịu để tâm !

Thủy Y Họa nhún vai, không xen vào. Nàng cũng cảm thấy kỳ quái, lúc cách xa Cơ Mộc Ly , trong lòng nàng nhớ điên cuồng , luôn suy nghĩ không biết hắn gần đây như thế nào .Nhưng bây giờ chỉ cách một tòa thành thì nỗi nhớ lại không có mãnh liệt như trước kia nữa .

Kiếm Thập Nhất cùng Đông Phương Lăng đều tốt , Cơ Mộc Ly tự nhiên cũng là bình yên vô sự. Chẳng qua, ai... Thủy Y Họa thở dài, có lẽ cũng không phải không có nhớ nhung mãnh liệt ,chỉ là nàng giấu ở đáy lòng , nàng có chút sợ hãi bản thân nhìn thấy Cơ Mộc Ly sẽ luống cuống. Nàng lòng dạ hẹp hòi vẫn nhớ chuyện lúc trước Cơ Mộc Ly âm thầm rời khỏi Cổ Cương , không báo thù này về sau làm sao có thế chấn phu !

"Thiếu gia, nô tì mang áo bào tân hôn cho ngài ." Ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

Hai người liếc nhau, Thủy Y Họa đề khí bay lên xà nhà.

Vào cửa là một tiểu nha đầu bộ dạng dễ nhìn , trong tay bưng một khay gỗ ở bên trên có quần áo màu đỏ .

"Thiếu gia, phu nhân nói ngài mặc thử trước áo bào này xem có vừa người không ? Tuy rằng là dựa theo kích cỡ của thiếu gia làm, nhưng vẫn nên cẩn thận đề phòng có sơ xuất gì ."

Tiểu nha đầu mồm miệng lanh lợi nói xong, hai tay cầm áo bào định sẽ mặc cho Kiếm Thập Nhất .

" Ta tự mình mặc ." Kiếm Thập Nhất âm thanh lạnh lùng nói.

Tiểu nha đầu đầu tiên là sửng sốt, chưa từ bỏ ý định tiếp tục nói: "Phu nhân nói , muốn nô tì hầu hạ thiếu gia mặc quần áo, thiếu gia thân thể quý giá , những việc của hạ nhân vẫn là để nô tì làm đi ."

Thủy Y Họa xem tiểu nha đầu như thế ra sức lấy lòng, trong lòng chậc chậc hai tiếng, Kiếm Thập Nhất hoa đào không đến thì thôi, vừa tới nhất đống lớn , chắn đều ngăn không được.

Kiếm Thập Nhất nhẫn nại đã hết, mắt thấy tiểu nha đầu ma trảo sẽ đụng tới hắn, nổi giận vừa quát, "Ta nói không cần sẽ không cần, đi xuống!"

Tiểu nha đầu mở to hai mắt tràn ngập nước mắt , tủi thân chạy đi ra ngoài, đứng ở sau cửa.

Kiếm Thập Nhất cầm quần áo ném qua một bên , chỉ cầm váy của tân nương lên nhìn nhìn, giống như thật vừa lòng, khóe miệng cong lên . Nhớ tới Thủy Y Họa còn ở trên xà nhà , miệng lại mím chặt .

Đợi đến nha hoàn mang theo hỉ phục rời đi , Kiếm Thập Nhất thật trực tiếp hạ lệnh đuổi khách, " Trời không còn sớm , vương phi vẫn là sớm đi về đi."

Thủy Y Họa bĩu môi, nói thầm: " Giấu diếm liền cho rằng ta không nhìn thấy, làm như mấy đời không cưới quá nàng dâu không bằng ."

"Vương phi, cô có thể đi rồi!" Kiếm Thập Nhất trừng nàng.

Để lại một chuỗi tiếng cười thanh thúy , Thủy Y Họa bay ra cửa sổ.

Bắc Đường Liệt đi quanh trong phòng , nhìn đến Thủy Y Họa trở về mới yên lòng.

"Như thế nào, tìm hiểu được tin tức gì không ?" Bắc Đường Liệt đưa cho nàng một ly nước trà.

Thủy Y Họa sắc mặt vui mừng, đem tin tức bản thân tìm hiểu được đều nói ra.

Hai người thương lượng một phen, quyết định đợi ngày đại hôn thừa dịp đông người lẫn vào Kiếm phủ . Hai ngày thoáng một cái đã qua ,ngày đại hôn , Kiếm phủ đỏ rực , ngoài cửa đèn lồng đỏ treo cao , ngoài phủ quần chúng tụ tập đông đúc , tân khách cũng không ngừng.

Thủy Y Họa trực tiếp bắt cóc một vị viên ngoại đi làm khách , sau một hồi uy hiếp , cùng Bắc Đường Liệt trở thành hai đứa con trai của hắn đi Kiếm phủ.

Tân khách ngồi đầy, Thủy Y Họa cùng Bắc Đường Liệt chọn một vị trí không quá bắt mắt , lại vừa vặn dễ dàng quan sát xung quanh .

"Sư muội, tại sao đại hôn lần này không thể không đi ?" Bắc Đường Liệt thấp giọng hỏi.

Thủy Y Họa thưởng thức ly rượu được ủ từ hoa quế , như có đăm chiêu nói: "Bởi vì trực giác , hôm nay trong buổi tiệc sẽ phát sinh chuyện thú vị . Về phần là chuyện gì, ta cũng không nói lên được, Liệt sư huynh chỉ để ý sau xem là được ."

Hai người chính nhỏ giọng nói chuyện, thanh âm hỗn loạn trong bữa tiệc bỗng chốc yên tĩnh lại.

Mọi người nhìn lại, là tân lang dắt tân nương đi lên thảm đỏ . Mà lai lịch của tân nương cho tới bây giờ mọi người cũng không biết rõ ràng, chỉ biết nàng là từ trong phủ Vương viên ngoại đến , nhưng tân nương rõ ràng không phải nữ nhi thế gia .

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người suy đoán khác nhau. Có người nói nữ tử này thân phận thần bí, không thể lộ ra bên ngoài , có người lại nói nữ tử này thân phận chính là hạ nhân , nhưng Kiếm công tử lại yêu nàng, mới năn nỉ cha mẹ, cưới nàng vào trong phủ. Kiếm gia lại luôn để ý mặt mũi, cho nên làm cho nữ tử này ở tại trong phủ Vương viên ngoại , lúc đón dâu coi như là nhà mẹ đẻ.

Mọi cách nói không đồng nhất, nhưng lúc mọi người nhìn đến tân lang cũng không thể không tán thành một chuyện thật , thì phải là Kiếm công tử nhất định là cực yêu tân nương này , bằng không người luôn luôn lạnh lùng không cảm hôm nay lại như thế nào nở nụ cười , tuy rằng nụ cười vẫn nhàn nhạt như cũ.

Kiếm Thập Nhất một thân áo bào màu đỏ thẫm , cả người thoạt nhìn tràn đầy sức sống , chẳng biết lúc nào, khuôn mặt non nớt dần dần trở nên kiên cường , sáng sủa , hơn vài phần khí phách nam tử , có vẻ oai hùng bất phàm. Giờ này khắc này, hắn rốt cục dỡ bảo kiếm trong tay xuống , một bàn tay kéo tân nương của hắn , tay kia thì để sau lưng , hai người sóng vai mà đến.

Cũng không biết có phải do búi tóc kiểu tân nương hay không , cả người tân nương thoạt nhìn không kém chủ rể bao nhiêu , chỉ thấp hơn nửa cái đầu.

Mọi người đều nói trai tài gái sắc, hai vị cao đường cũng cười nở hoa. Tuy rằng con trai của bọn họ trước kia không nên thân, vốn dĩ mấy chuyện này kia đều đi qua, hiện tại Kiếm Thập Nhất vẫn là con ngoan của bọn họ .

Tân lang và tân nương chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa, đang chuẩn bị nghe lễ quan hô to Nhất Bái Thiên Địa , ngoài cửa một người bỗng nhiên vội vã chạy tới , trước mặt mọi người lớn tiếng bẩm báo nói: "Đại lão gia, Viêm Đạm vương đến đây!"

Vừa nghe lời này, mấy vị trưởng bối Kiếm gia đồng loạt thay đổi sắc mặt . Bọn họ căn bản không có phát thiệp mời cho Viêm Đạm vương , vị Tôn Đại Phật này thế nào không mời tự đến rồi hả ? Nghĩ đến đồn đãi trước kia của Kiếm Thập Nhất và vị vương gia phong lưu này , sắc mặt lại càng thêm đen , chẳng lẽ Viêm Đạm vương là tới phá rối ?

Kiếm Thập Nhất nghe xong bẩm báo , khóe miệng ý cười càng rõ ràng , hôm nay khiến cho mấy lão già Kiếm gia này đó biết, có những chuyện không phải dễ dàng như vậy !

"Mau mau mời Viêm Đạm vương vào ." Đại lão gia đứng dậy dặn dò , thân là đại phòng trưởng tử, đạo đãi khách hắn vẫn là rõ ràng. Chỉ cần Viêm Đạm vương không trở mặt, bọn họ vẫn vui vẻ . Nhưng nếu hắn là đến hủy hoại thanh danh Kiếm gia , Kiếm gia bọn họ cũng không phải dễ dàng xoa nắn như vậy !

Thủy Y Họa từ lúc nghe được thông báo , đầu óc liền ông một tiếng. Nàng nghĩ tới vô số tình huống hai người gặp mặt , chỉ không nghĩ tới là dưới tình huống như vậy.

"Xem ra, Kiếm gia vẫn còn kiêng kị vị hôn phu của sư muội ." Bắc Đường Liệt thấp giọng nói, tuy rằng Thủy Y Họa đã sớm nói với hắn về thân phận Vương gia của Cơ Mộc Ly nhưng Bắc Đường Liệt vẫn quen xưng hô Cơ Mộc Ly là hôn phu của Thủy Y Họa .

Thủy Y Họa im lặng cười cười, " Ở Hỏa Vũ không có người nào không kiêng kị Viêm Đạm vương, đặc biệt là Kiếm gia đơn thuần lại sĩ diện này ." Phải biết rằng Kiếm Thập Nhất trước kia là nam sủng của Cơ Mộc Ly , người Kiếm gia lo lắng Cơ Mộc Ly đến sẽ làm bẽ mặt bọn họ .

Người nọ hôm nay thay đổi một thân quần áo màu đỏ , rực rỡ sắp làm quáng mắt mọi người rồi. Nhưng Thủy Y Họa xa xa nhìn người nọ đến, lại nhớ tới tình cảnh lúc hai người lần đầu tiên gặp nhau , khi đó hắn lấy thận phận Quỷ Sát Huyết Tôn xuất hiện tại trước mặt mình, mặc một bộ trường bào màu đỏ như máu , trên mặt đeo một chiếc mặt nạ màu bạc tinh xảo , môi mỏng cong lên , yêu mị phong tình triển lộ hết .

Lúc này, người nọ tao nhã thảnh thơi đi đến, phía sau đi theo một thiếu niên tuấn tú mặc quần áo màu xanh , đúng là Đông Phương Lăng .

Áo đỏ làm người nọ càng thêm mị hoặc nhân tâm, khóe miệng lơ đãng cong lên , giống như một yêu tinh chuyên câu hồn phách .

Thủy Y Họa vội vàng cúi đầu, nàng mới không thừa nhận bản thân là bị yêu nghiệt chết tiệt này mê hoặc!
Nhấn Mở Bình Luận