*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Ngự Chi Tuyệt Nhưng thật đáng tiếc, Phạn Già La không cần ăn uống, cũng không chú trọng phương diện ăn mặc, cho nên lúc dọn nhà chỉ mang theo một cái balô, căn bản không cần thuê một nhóm công nhân hỗ trợ như cảnh sát suy đoán. Hắn đưa một cái đồng hồ đeo tay cho người môi giới, người nọ cầm đi kiểm tra, sau khi trở về thì hớn ha hớn hở ký hợp đồng với hắn. Bắt đầu từ hôm nay, tầng trên cùng và tầng hầm của tòa chung cư 1 khu phức hợp Vịnh Ánh Trăng đều thuộc về hắn.
Phạn Già La đeo balô đi dạo quanh khu dân cư, lúc quẹo cua thì thấy một chiếc xe đang đậu cách đó không xa, khóe miệng hắn không khỏi khẽ nhếch lên.
Cảnh sát trốn trong xe theo dõi hắn không nhịn được mà mắng: "Má nó, hắn đích thực là một con cáo già mà! Đã theo dõi mấy ngày nay, chúng ta vẫn không tìm được chút manh mối nào, vụ án này mà còn kéo dài nữa thì e rằng ngay cả sếp cũng không chịu nổi áp lực của cấp trên! Phạn Già La, cậu cmn đã có bản lĩnh đăng dự báo cái chết, thì mau mau hành động cho chúng tôi xem đi chứ!"
"Tôi nghi ngờ hắn đang chơi chúng ta!" - Viên cảnh sát chung đội thấp giọng mở miệng.
"Không hẳn, nếu chúng ta thật sự nghĩ vậy rồi lơ là, thì hắn sẽ ra tay. Chờ đi, bây giờ chỉ có chờ!" - Hai người vừa nói vừa xuống xe, không dấu vết đuổi theo bước chân Phạn Già La.
Khu phức hợp Vịnh Ánh Trăng có diện tích rộng lớn, lưng dựa vào núi xanh, đằng trước là hồ nước, xung quanh còn có trung tâm mua sắm, bệnh viện, ga xe lửa, trường học, cơ quan chính phủ vân vân, dù là muốn tới sân bay hay tới ga xe lửa, lộ trình ở đây chỉ mất hai mươi phút, vị trí địa lý hết sức ưu việt, phương tiện hỗ trợ vô cùng đầy đủ, môi trường còn đặc biệt tươi tốt.
Quan trọng hơn, khu phức hợp này chính là do doanh nghiệp quốc tế Đỉnh Thịnh, đầu rồng của giới bất động sản Trung Quốc khai thác, trình độ xây dựng của doanh nghiệp này nổi tiếng toàn cầu, quản lý bất động sản cũng rất chuyên nghiệp, mua nhà ở đây chắc chắn sẽ không chịu thiệt. Cũng vì vậy, khu phức hợp Vịnh Ánh Trăng lúc mới bắt đầu mở bán, mỗi mét vuông có giá cao tới một trăm nghìn, hơn nữa còn cung không đủ cầu.
Thế nhưng, sau khi giao lô nhà đầu tiên, tình hình đã nhanh chóng chuyển biến xấu, đầu tiên là công trường bắt đầu xảy ra tai nạn liên tục, sau đó là các chủ nhà dọn vào thì liên tiếp gặp chuyện ngoài ý muốn, thậm chí có người còn vì vậy mà tan nhà nát cửa. Tình trạng tương tự xảy ra quá nhiều lại quá thường xuyên, khiến cho tin tức xấu về phong thủy của khu phức hợp Vịnh Ánh Trăng được lan truyền nhanh chóng, vì thế rất nhiều chủ nhà đã dọn đi, những chủ nhà chưa được giao nhà cũng bắt đầu cân nhắc về việc trả nhà.
Chỉ qua nửa năm ngắn ngủi, hạng mục được coi trọng nhất của quốc tế Đỉnh Thịnh đã bị đóng băng, một khu phức hợp tuyệt vời lại bị người dân thủ đô Bắc Kinh gắn cho cái mác khu quỷ ám. Với danh tiếng như vậy, dĩ nhiên là không bán được nhà, giai đoạn hai, giai đoạn ba của công trình cũng bị ảnh hưởng, bây giờ đang trong trạng thái tạm ngừng thi công.
Từng tòa nhà bê tông cốt thép đang xây dở dang đứng sừng sững trong khu phức hợp, bị sương mù từ những ngọn núi lân cận bao phủ, trông qua giống như một con quái vật xấu xí dữ tợn, khiến cho bầu không khí vốn đã âm u của khu phức hợp càng trở nên kinh khủng hơn.
Hai viên cảnh sát đi vào trong khu phức hợp mà đáy lòng ớn lạnh từng cơn. Bọn họ thật sự không hiểu nổi, tại sao Phạn Già La lại muốn chuyển tới đây ở, do giá rẻ chăng? Nhưng chiếc đồng hồ đeo tay mà hắn thế chấp cho người môi giới đủ để hắn thuê một căn hộ xa xỉ bậc nhất thủ đô Bắc Kinh trong một năm!
Phạn Già La - người bị xem là kẻ tiêu tiền như rác lại cực kỳ hài lòng với khu phức hợp này, tràn đầy phấn khởi đi tới trước tòa chung cư 1, chuẩn bị quẹt thẻ đi vào. Đúng lúc này, một đám người hùng hùng hổ hổ đi tới, người dẫn đầu cao khoảng hơn một mét chín, có thể nói là hạc trong bầy gà, trên người mặc một bộ âu phục đen đắt tiền, khí thế rất kinh người, ngoại hình phong lãng tuấn dật, vô cùng bất phàm.
Phạn Già La lơ đãng liếc nhìn, sau đó toàn bộ tâm trí đã bị người đàn ông cao lớn nọ đoạt mất, không thể không chăm chú nhìn đối phương, không cách nào dời được tầm mắt. Hắn vốn tưởng việc có thể tìm được một nơi phong thủy bảo địa như vầy ở nơi đã phát triển quá mức như thủ đô Bắc Kinh đã là chuyện rất hiếm hoi rồi, thế mà không ngờ trong bảo địa lại còn cất giấu một bảo bối thế này!
Hắn vuốt ve bờ môi đỏ mọng, nụ cười bỗng trở nên rất thích thú, sau đó cất thẻ từ vào lại balô, chậm rãi bước tới. Trong lúc đi qua đó, hắn chợt nhớ tới một câu nói trên mạng —— Trong vòng một phút, tôi muốn có tất cả thông tin về người đàn ông này!
Chỉ tiếc bây giờ hắn không có quyền lại không có thế, đương nhiên không thể tra được thân phận người đàn ông nọ, càng không thể tùy ý đến gần. Người nọ khí thế uy nghiêm, cử chỉ cao quý, ánh mắt sắc bén, trông có vẻ không phải là một nhân vật đơn giản.
Phát hiện Phạn Già La có ý định đến gần đám người mới xuất hiện, hai viên cảnh sát vội vàng đi theo, thấp giọng trao đổi: "Người dẫn đầu trông khá quen mắt. Phạn Già La cứ nhìn hắn chăm chú, chẳng lẽ bọn họ quen biết nhau? Có thể có liên quan đến vụ án không?"
"Xem thử thì biết. Aiz, từ từ, tôi nhớ ra rồi, người có vóc dáng cao lớn hình như là gia chủ mới nhậm chức của Bạch gia, Bạch Mạc! Đẳng cấp của anh ta cách xa Phạn Già La, sao có thể quen biết nhau được?"
Dưới sự theo dõi của hai viên cảnh sát, Phạn Già La bước qua đó, nhưng không tùy tiện đến gần đám người kia, mà chỉ đứng một bên nhìn.
Một ông lão tóc hoa râm có dáng vẻ tiên phong đạo cốt nói: "Bạch tổng, đơn hàng này tôi không giúp được đâu, cậu tìm người khác đi."
"Ông Chu, cháu biết rõ năng lực của ông, ông nhất định phải giúp cháu lần này, chuyện thù lao chúng ta có thể thương lượng lại." - Giọng điệu người đàn ông trầm thấp lại vô cùng cuốn hút.
Phạn Già La đến gần hơn, dùng ánh mắt chuyên chú mà nhìn đối phương.
Ông Chu liên tục lắc đầu: "Bạch tổng, tôi không phải loại người thừa nước đục thả câu mà rao giá trên trời. Tôi nói không giúp được, chính là thật sự không giúp được. Cậu nhìn đi, mảnh đất này của cậu dựa lưng vào một ngọn núi hình cua, vách núi lại đối diện khu phức hợp, phía trên có thác nước đổ xuống, tiếng nước chảy ầm ầm, vang khắp gần xa, đây là bố cục Bi Khốc Thủy điển hình, sẽ khiến mọi người không giữ được tài lộc, không thể lập nghiệp, về lâu dài thì vợ chồng chia lìa, mỗi người chết một nơi đó! Cậu lại nhìn con sông phía trước khu phức hợp này đi, chất lượng nước thực sự rất tốt, trông cũng cảnh đẹp ý vui, nhưng nước chảy quá xiết, giữa sông thì toàn là đá, đây là Thoan Sát Thủy, dễ dàng thu hút đại hung đại ác về."
Ngón tay ông Chu trước chỉ núi, sau chỉ nước, xong rồi lại chỉ một bên đường: "Còn con đường này nữa, vấn đề cũng rất lớn. Tôi thấy, các cậu vốn là muốn sửa thành Triền Đầu Thủy, phủ vận may phát tài lên có đúng không? Nhưng các cậu sửa độ cong này không đủ sâu, không đủ mượt mà, biến nó thành một cái sừng nhọn, Triền Đầu Thủy đã biến thành Bạch Hổ Lộ Sát, ai mà ở chỗ này thì phải hao tài tổn lộc đến chết!"
Ông Chu thở dài một hơi, sau đó tiếp tục chỉ điểm: "Nền móng nơi này cũng không được đặt tốt, vì theo đuổi cái gọi là phong cách hiện đại mà xây thành hình đa giác, khắp nơi đều là góc nhọn và sừng nhọn, đây là Hỏa Hình Sát điển hình, người ở chỗ này dễ bị cháy nhà, rất dễ xảy ra tai nạn, họa sát thân làm bạn lâu dài!"
Ông Chu đi tới trước một tòa chung cư, xem xét hồ nước kế bên, rồi lắc đầu liên tục: "Còn vị trí hồ nước các cậu chọn này cũng không xong. Tòa nhà này nằm phía Tây Nam hướng về phía Đông Bắc, là Khôn Trạch, mà hồ nước này lại xây ở hướng Đông Bắc, cũng chính là phương Chính Thần, như vậy cái hồ nước này chính là Chính Thần Thủy Sát, bởi vì Linh Thủy đảo điên, nên vận mệnh người ở tòa nhà này cũng như mấy chỗ kia, rất dễ gặp sự cố."
Ông Chu ngẩng đầu lên nhìn bao quát cả khu phức hợp, giọng điệu bất lực: "Nếu chỉ đơn giản có vấn đề ở một hai chỗ, thì tôi còn giúp cậu sửa lại được, nhưng khắp chỗ này của cậu đều là vấn đề. Cậu không thể san bằng ngọn núi phía sau đúng chứ? Cũng không thể làm thác nước ngừng chảy được đúng không? Con sông không thể chặn, quốc lộ không thể đổi, nền móng cũng không thể đập ra xây lại, cậu nói tôi phải làm sao đây? Bạch tổng, tôi xem phong thủy cho người ta cả đời, đây là lần đầu tiên tôi thấy một khu phức hợp có vấn đề lớn như vậy, tôi lực bất tòng tâm, xin cậu hãy tìm một cao nhân khác đi!"
Ông Chu vừa chắp tay vừa mang học trò rời khỏi, dáng vẻ tấm tắc bảo lạ tựa như thấy việc gì kinh khủng lắm vậy.
Một đám tinh anh giương mắt nhìn bọn họ đi xa, sắc mặt hết trắng rồi lại xanh, trông hết sức đặc sắc. Đánh chết bọn họ cũng không ngờ tới, phong thủy của khu phức hợp Vịnh Ánh Trăng lại xấu đến mức này, khó trách mấy trăm hộ dọn vào lúc đầu, bây giờ đã đi hết bảy, tám phần, mười mấy hộ còn lại sở dĩ không dọn đi, là vì đã gom sạch tiền bạc của cải để mua nhà rồi, không còn chỗ nào để đi.
Một tháng trước, các chủ nhà tập trung tại cửa khu phức hợp để đòi quyền lợi, sau đó một chiếc xe mất khống chế từ ven đường lao tới, đụng chết tại chỗ ba người, vì vậy ngay cả những người đòi quyền lợi cũng biến mất. Từ nay về sau, danh tiếng khu quỷ ám càng vang dội hơn, mà quốc tế Đỉnh Thịnh đã ném một khoản đầu tư khổng lồ vào hạng mục này, nếu vấn đề không được giải quyết, vốn lưu động của công ty có thể gặp khủng hoảng bất kỳ lúc nào, toàn bộ tập đoàn sẽ phải đối mặt với nguy cơ rất lớn.
Người đàn ông cao lớn nhìn chằm chằm bóng lưng ông Chu rất lâu, từ đầu chí cuối, biểu cảm vẫn luôn trầm ổn, nhưng ánh mắt lại tăm tối khó dò, không biết đang suy nghĩ gì.
Phạn Già La nghe một hồi thì phì cười, là vì ông Chu này chỉ biết một mà không biết mười, vấn đề của nơi đây không nằm ở bố cục, mà là địa hình. Ai cũng không phát hiện ra, phần đất nâng đỡ khu phức hợp Vịnh Ánh Trăng này đang bị các trường trung học phổ thông có địa thế cao hơn nằm bốn phía vùi lấp ở giữa, mà phần bao bọc bên ngoài đó đều có bố cục phong thủy mang đầy sát khí, sát khí kia lắng xuống rồi ngưng tụ, không thể phiêu tán ra ngoài, chỉ có thể dần dần tích tụ ở phần đáy, về lâu về dài đã dưỡng đất đai nơi này thành đất cửu âm tụ sát.
Phong thủy của đất cửu âm tụ sát là không cách nào thay đổi được, trừ khi hút khô toàn bộ sát khí tụ ở phần đáy, sau đó đập đổ rồi xây dựng lại. Nghĩ tới đây, Phạn Già La liếm liếm môi, cảm thấy có hơi đói bụng. Hắn lấy thẻ từ ra, đi qua giữa đám người này, lúc kề sát vị Bạch tổng kia thì làm bộ lơ đãng đụng người nọ một cái.
Đầu ngón tay lạnh như băng mơn trớn mu bàn tay của Bạch Mạc, khiến y nhanh chóng hoàn hồn. Y lập tức né sang một bên, lông mày cau chặt lại, có vẻ rất không quen bị người khác đụng chạm. Thấy cấp dưới của mình cũng nhích lại gần, y vội vàng bước ra ngoài, đứng cách xa tất cả mọi người.
Nhìn thấy phản ứng của Bạch Mạc, nụ cười trên khóe môi Phạn Già La càng sâu hơn, vừa hít thật sâu hơi thở tản ra từ đối phương, vừa mở cửa bước vào tòa nhà chung cư.
Bạch Mạc ngước nhìn những tòa nhà hình dáng độc đáo, bàng bạc khí thế này, đáy mắt bất tri bất giác hiện ra vài tia khổ sở.
- --
Một đám người bên ngoài rốt cuộc rời đi, hai viên cảnh sát thì vẫn còn ở lại, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới Phạn Già La. Hắn bỏ qua thang máy, chậm rãi đi cầu thang lên tầng cao nhất, vừa đi vừa lắng nghe động tĩnh trong tòa nhà: Ở tầng 4 có vẻ là một gia đình, có âm thanh ồn ào của trẻ con truyền tới; còn tầng 7 là một đôi vợ chồng, lúc này đang cãi nhau kịch liệt, tính tình của người đàn ông rất tệ, tiếng đập phá đồ đạc trong nhà rầm rầm vang dội; tầng 8, tầng 9, tầng 10 đều rất yên tĩnh, cũng không biết có người ở hay không.
Lúc đi tới tầng 17, Phạn Già La gặp một bé trai. Nó ôm chặt hai đầu gối ngồi co rúc ở góc cầu thang, trên trán, khóe miệng, cổ, mu bàn tay... Hễ là da thịt lộ ra ngoài thì đều chi chít vết thương lớn nhỏ, xanh xanh tím tím. Nghe thấy tiếng bước chân, nó ngẩng đầu lên nhìn, đáy mắt không hề có nửa điểm ánh sáng.
Phạn Già La cười nói một tiếng "Xin chào", sau đó không nhanh không chậm đi lên.
Bé trai nhìn bóng lưng hắn, biểu cảm có chút chết lặng, nhưng một giây kế tiếp nhưng lại hoảng sợ nhảy lên, rồi chạy nhanh xuống tầng dưới. Chỉ thấy một người phụ nữ trung niên phóng vào cầu thang với tốc độ nhanh hơn, bắt thằng bé lại rồi bắt đầu quyền đấm cước đá, chửi rủa làm nhục, thật sự không xem đối phương là con người.
Nếu là người thường thì nhất định sẽ không đành lòng trước màn bạo hành này, nhưng Phạn Già La lại làm như không thấy gì cả, đi thẳng lên tầng 18. Căn hộ hắn thuê nằm ở tầng này, số phòng là 1818, đại cát đại lợi, nội thất được sửa sang lại vô cùng sang trọng, chỉ là trong không khí lại thoang thoảng mùi ẩm mốc.
Phạn Già La mở cửa sổ bốn phía ra, quét sạch bụi bặm, sau đó đi vào phòng tắm. Lần này hắn không làm đá viên nữa, mà trực tiếp nằm vào bồn nước có nhiệt độ bình thường, một mảng bầm lớn màu tím đen lặng lẽ lan từ bả vai và cổ hắn xuống ngực, kèm theo là một mùi hôi thối khó ngửi mơ hồ.
Không nghi ngờ chút nào, tình trạng của khối thân thể này đã tồi tệ đến cực điểm.
______________________________
Chú thích: *Bi Khốc Thủy - 悲哭水 (trước nhà có nước đổ xuống): Là nước là từ phía trước đổ xuống. Quang cảnh thác nước không chỉ tạo thành dòng thác đổ từ trên xuống mà còn biến thành Bi Khốc Thủy. Bi Khốc Thủy sẽ khiến người không giữ được tiền tài, vợ chồng chia lìa hoặc góa bụa, là một phong thủy rất xấu. *Thoan Sát Thủy - 湍杀水 (bãi nước cạn chảy xiết): Cái gọi là "Thoan" là chỉ bãi cát, mà "Thoan Sát Thủy" chính là trong nước có rất nhiều đá lớn, khi ở đây làm việc, lúc chuyện sắp thành thì chợt hỏng, không thể thành công. Cho nên, nơi đất đá quái dị lởm chởm, sông ngòi chảy rất xiết hoặc khu có nhiều thác nước thì không thích hợp để ở. *Triền Đầu Thủy - 缠头水: Loại bố cục này được thầy phong thủy xưa xem là biểu thị cho tài lộc cuồn cuộn. Triền Đầu Thủy ý là bao bọc phần đầu lại. Nếu có một con đường hình chữ U bao quanh một ngôi nhà, thì đây cũng được gọi là Triền Đầu Thủy. Độ cong của dòng nước (con sông) hoặc con đường Triền Đầu Thủy nhất định phải đủ sâu, vậy thì mới đúng như lời của thầy phong thủy xưa là tài lộc phong phú cuồn cuộn tiến vào không ngừng, tụ tài lại không lọt tài. Còn nếu độ cong chữ U của Triền Đầu Thủy không mượt mà, hơn nữa tạo thành góc nhọn hoặc là sừng nhọn, thì ngược lại chính là bố cục không tốt. (Nguồn: "中国神秘文化—风水 - tác giả 金身佳") *Hỏa Hình Sát: Những hình có ngũ hành thuộc hỏa như hình nhọn, hình tam giác, hình góc cạnh, hình có mũi tên, mũi nhọn... *Chính Thần Thủy Sát (phong thủy Huyền Không): Nước không thể đứng tại vị trí của Chính Thần. Chính Thần là khu vực có vượng khí của sơn mạch, cho nên khu vực này cần có núi cao, hoặc có thực địa vững chắc. Nếu được như thế thì nhà cửa hoặc làng mạc hay thành phố... sẽ được bình yên hay vượng phát trong nguyên vận đó. Ngược lại, nếu khu vực của Chính Thần mà có ngã ba sông (nơi 2 con sông nhập lại), hay có ao, hồ, sông, biển lớn... thì nhà cửa hay làng mạc, thành phố đó sẽ phát sinh nhiều hung họa trong nguyên vận đó. Do đó, khu vực của Chính thần không được có thủy, nếu có sẽ chủ tai họa. Vì vậy, thủy nằm trong khu vực của Chính Thần được gọi là "LINH THỦY" (thủy thất vận chủ tai họa).