- Xin lỗi... Cô chủ, chỉ, chỉ còn mấy phút. Cô muốn gặp mọi người...
Đoàng!!! Sét đánh ngang tai. Họ bàng hoàng. Bước nặng nề vào căn phòng. Huy nắm tay cô vợ nhỏ. Linh cười. Anh nhìn cô cười mà lòng quặn thắt.
- Huy...
Linh thều thào
- Em nói đi, anh nghe...
- Em yêu anh... E...em xin lỗi. Em không, không thể bên anh nữa. Vậy, em, em hi vọng, anh sẽ đ...đáp trả, tình cảm của Hiền. Cô ấy, yêu anh nhiều, rất nhiều...
Linh siết mạnh tay Huy. Anh giật mình.
- Huy...Em chúc anh, hạnh phúc. E...em mệt rồi, em muốn ngủ.
- Linh! Đừng em! Nói chuyện tiếp với anh nào!
Huy cười gượng, nét mặt không giấu nổi lo âu... Ba mẹ Linh cũng hốt hoảng, vội nắm tay cô.
- Linh con à! Kể chuyện mẹ nghe đi con!
- Bé Linh à! Nói gì đi chứ!
- Ba, mẹ, con mệt. Con muốn ngủ. Ba mẹ à... khi nào tỉnh dậy, con sẽ gặp lại ba mẹ... Huy à, em chỉ ngủ chút thôi. Em sẽ dậy mà... Khi em dậy, anh và Hiền, nhất định...
Nói chưa hết câu, mắt Linh đã khép lại, đôi môi ngừng mấp máy. Bàn tay cũng lỏng đi nhiều.
- LINHHH!!!!!!!!
Huy và ba mẹ Linh gào lên thảm thiết.
Linh!
Linh!
Em mở mắt đi mà!
Con mở mắt nhìn ba mẹ đi!
Xin lỗi ba mẹ! Con mệt!
Linh chìm dần vào giấc ngủ ngàn thu.
Cô đã để lại cho mọi người một nỗi đau tan nát cõi lòng.
...