Lại chương mới đây, hôm nay lên hơi trể, mọi người thông cảm cho Vũ nha, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
__________________________________
"Đến đây" Tô Mặc giơ ngón tay lên khẽ ngoắc.
Nam Thiệu Hàn cười đi đến "làm gì?".
Nam Thiệu Hàn vừa ngồi xuống giường Tô Mặc liền leo lên đùi, tay ôm cô hắn "thu lại linh hồn của anh đang chạy tới chỗ người phụ nữ kia".
Nam Thiệu Hàn sửng sốt một chút sau đó liền xâu lại chuỗi sự việc, lập tức hiểu ra chuyện làm Tô Mặc giận, hắn hình như ngửi được một mùi giấm đâu đây.
Nam Thiệu Hàn cũng không giải thích mà cười nói "bảo bối, tôi sẽ hết mình hỗ trợ em" nói xong liền áp đến định hôn cô.
Tô Mặc bực bội đẩy Nam Thiệu Hàn ra, hừ một tiếng, muốn ăn đậu hũ của cô sao, mơ đi.
Nam Thiệu Hàn ôm chặt cô lại "sao vậy, không phải nói muốn bắt tôi lại sao?".
Tô Mặc trừng mắt "anh thực sự chạy theo cô ta".
Nam Thiệu Hàn nói "không có, chỉ theo một mình em".
"Hừ" Tô Mặc làm ngơ.
Nam Thiệu Hàn ôm mặt cô lại "bảo bối, tôi muốn".
Tô Mặc nói "làm, làm, làm, ngoài làm tình ra thì anh còn biết làm gì nữa không?".
Nam Thiệu Hàn bình tĩnh nói "làm em" không một lời dư thừa nào nữa liền đè cô xuống giường, dùng môi để ngăn chặn những lời nói muốn thoát ra từ cô.
"Ưm..." Tô Mặc mở miệng muốn chuyện nhưng lại để cho Nam Thiệu Hàn thuận lợi đưa lưỡi vào, đầu lưỡi ấm nóng mạnh mẽ càng quét trong khoang miệng như muốn cuốn lấy hết mật ngọt, đầu lưỡi của cô bị Nam Thiệu Hàn lôi kéo chơi đùa đến tê dại, nước bọt không kịp nuốt chạy dọc xuống cổ làm thấm ướt một mảng cổ áo.
Nam Thiệu Hàn buông tha cho đôi môi của cô, đầu lưỡi di chuyển theo vệt nước bọt, liếm dọc cổ Tô Mặc.
"Ưmmm" hai tay Tô Mặc vô thức nắm chặt áo của Nam Thiệu Hàn khiến cho chúng nhăn nhúm, bản năng trong cơ thể cũng bị đánh thức.
Tô Mặc chăm chú nhìn người trước mắt, đây là người đàn ông của cô, chỉ của một mình cô, không biết lấy sức lực từ đâu, Tô Mặc lật người đè Nam Thiệu Hàn xuống dưới thân.
Nam Thiệu Hàn cười nói "hôm nay muốn cưỡi lên tôi sao?".
Tô Mặc nói "hôm nay muốn đánh dấu anh" nói xong liền cuối đầu, ngay cổ của Nam Thiệu Hàn cắn mạnh xuống.
Nam Thiệu Hàn cảm nhận được sự đau đớn từ cổ truyền đến nhưng cũng không đẩy Tô Mặc ra, hắn nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cô, mặc cho cô đánh dấu, sâu trong lòng còn cảm thấy được một sự thoả mãn, hắn chính là người đàn ông của Tô Mặc.
Tô Mặc nhìn dấu răng của mình, cảm thấy vô cùng hài lòng, như vầy ra ngoài sẽ không bị những người phụ nữ khác đánh chủ ý nữa. Tô Mặc dùng lưỡi liếm nhẹ lên dấu răng, cả người Nam Thiệu Hàn run nhẹ một cái, cảm giác khô nóng chạy dọc cả người.
Nam Thiệu Hàn khàn giọng nói "Tô Mặc, em đây là đang đốt lửa?".
Tô Mặc bình tĩnh nói "hôm nay để em làm chủ".
Nam Thiệu Hàn cười nhẹ nói "được".
Nam Thiệu Hàn nằm trên giường, Tô Mặc ngồi trên người mạnh, bàn tay cô nhẹ nhàng gỡ từng nút áo, lòng ngực màu đồng dần hiện ra, Tô Mặc sờ nhẹ cơ ngực của Nam Thiệu Hàn, cô nghe được hơi thở của hắn càng trở nên gấp gáp hơn.
Nam Thiệu Hàn lên tiếng "bảo bối, có thể nhanh hơn không?".
Tô Mặc nhíu mày "không phải nói là em làm chủ sao?".
Nam Thiệu Hàn chỉ có thể tiếp tục kiềm chế, Tô Mặc nhìn quanh phòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại ngay tấm khăn dài màu hồng trên bàn. Tô Mặc liền rời khỏi người Nam Thiệu Hàn, Nam Thiệu Hàn khó hiểu nhìn theo cô, đến khi Tô Mặc cầm khăn quấn quanh tay hắn, hắn mới hiểu được cô muốn làm gì. Nam lão đại lần đầu tiên trong cuộc đời bị người ta trói lại, hơn nữa còn là loại trói buộc kia, khụ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!