Chương 577
Nhưng việc cô tự bảo vệ bản thân lại trở thành một con dao sắc nhọn, đâm thẳng vào trái tim Tô Lương Mặc sắp ngất đi vì mất máu, trái tim đang bị thương của anh dường như càng trở nên đau đớn hơn. Anh cười tự giễu… Quả nhiên cô thay đổi rồi.
Năm năm trước, nếu anh bị thương, cô sẽ khóc lóc lo lắng, năm năm sau… cô đã không còn quan tâm rồi sao?
“Ngàn vạn lần không ngờ được răng, mới chỉ năm năm mà thôi, Lương Tiếu Ý, nếu như hôm nay Tô Lương Mặc có mệnh hệ gì, cô chính là kẻ giết người!”
“Được rồi!” Lục Trầm còn muốn nói thêm vài câu hung ác khác, nhưng một giọng nói yếu đuối vang lên: “Lục Trầm, cậu đừng dọa cô ấy nữa, Tiểu Ý không thể chịu được kinh hãi đâu..” Lời còn chưa nói xong, Tô Lương Mặc bỗng hự một tiếng, cơ thể anh run rẩy, anh từ từ quay đầu, ngước mắt nhìn Lương Tiểu Ý, giọng nói yếu đuối mang theo phần áy náy vang lên: “Xin lỗi, anh dọa em sợ rồi…” Anh bảo Lục Trầm không được lớn tiếng quát mắng Lương Tiểu Ý, nhưng chính anh, lại ở trước mặt cô, bày ra bộ dạng máu me đầy người như thế này.
Tô Lương Mặc mỉm cười tự giễu, ánh mắt anh xẹt qua một tia chua xót, anh lại ngước mắt lên, yếu ớt nói: “Nhưng anh không đồng ý buông tay, con, còn cả em nữa, anh đều không muốn buông tay. Anh nợ em hai mạng sống, anh nhận. Nhưng anh thà tự đâm mình hai dao, trả cho em hai mạng sống… Nếu như em thấy vẫn chưa đủ, anh có thể tự đâm mình thêm hàng ngàn nhát dao nữa, chỉ cần em vui”
Hai bàn tay đầy máu của Lương Tiểu Ý đang run rẩy, anh tự đâm mình hai dao, hóa ra là vì muốn trả cô hai mạng sống…
Làm thế nào bây giờ, cô không còn lý do gì để thuyết phục anh ly hôn nữa. Cô phải làm thế nào bây giờ!
Lương Tiểu Ý mấp máy môi, run rẩy nói: “Tại sao…” Em chỉ muốn một cuộc sống yên bình, không muốn dính dáng đến anh nữa mà thôi. Có sự tham gia của Tô Lương Mặc, cuộc sống của cô và các con mãi mãi không thể yên bình được. Cô chỉ không muốn gặp lại người đàn ông này, nhưng tại sao anh cứ hết lần này đến lần khác xuất hiện trước mặt cô!
Mặt Lục Trầm biến sắc, anh ta hét lớn với tài xế: “Nhanh lên! Nhanh nữa lên! Máu bắt đầu chảy ra nhiều hơn rồi!”
Tổng giám đốc Mâu ngồi bên ghế phụ lái, nghe thấy thế sắc mặt liền trở nên căng thẳng.
Lương Tiểu Ý nghe thấy lời Lục Trầm nói, cô cúi đầu nhìn ngực Tô Lương Mặc, bấy giờ ngực anh lại bắt đầu đỏ lựng rồi.
Tay nhanh hơn não, cô xông đến, dùng tay chặn vết thương ở ngực lại, nhưng không có tác dụng, máu tươi trào qua kẽ tay cô, nhuộm đỏ bàn tay cô.
Lục Trầm trừng mắt nhìn Lương Tiểu Ý: “Cô bỏ tay ra!”
Lương Tiểu Ý lắc đầu!
“Bỏ ra!” Lục Trầm lại hét lớn!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!