Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ngược thê: Tổng tài, đừng hối hận - Địch Anh - Quý Kiêu Nghiêu

Quý Tăng Lâm ánh mắt sắc bén, giọng nói cũng không nhịn được giương cao.

“Con muốn giấu kín hôn nhân, ta đồng ý, nhưng Địch Anh suy cho cùng cũng là vợ chính thức của con, con muốn nó đợi con bao lâu nữa, mấy năm nay con lạnh nhạt với nó, dằn vặt nó còn chưa đủ sao? Con rốt cuộc còn muốn càn quấy đến bao giờ?”

Càn quấy?

Quý Hiêu Nghiêu mỉm cười, “Đây là đau lòng rồi? Toàn bộ không phải là do các người ban cho sao, người phá hủy cuộc sống của con không phải các người sao? Các người đều rất rõ, người con muốn kết hôn chung sống cả đời này là ai.”

Ông biết anh vẫn còn để ý đến chuyện này, ông nghe vậy liền cau mày, “Con tưởng rằng ta bảo thủ nên mới không cho Thẩm Mạn Mạn tiến vào Quý gia sao?”

Quý Hiêu Nghiêu nhìn bó hoa huệ kia, khi nói đến Thẩm Mạn Mạn trang trạng anh đã không nặng nề như trước nữa, nhưng sâu trong đáy lòng rốt cuộc vẫn còn dây dưa cái gì, anh cũng không biết rõ, dù sao vẫn là không buông xuống được.

Rốt cuộc người chết là đứa con của anh, anh không phải là người muốn có quan hệ trước hôn nhân, đêm đó với Thẩm Mạn Mạn là sự cố ngoài ý muốn khi uống nhiều rượu, khi có em bé, anh tất nhiên tràn ngập niềm vui và hạnh phúc muốn trở thành người cha tốt.

Chuẩn bị hôn lễ, chuẩn bị phòng cưới, lúc anh đang ôm gi vọng, mộng tưởng đến cuộc sống mới trong tương lai thì mọi thứ đều bị phá tan, cứ vậy đột ngột dừng lại. 

“Không phải bảo thủ, mà là vì lời hứa khốn khiếp trong lòng cha, vì vậy ngay cả hạnh phúc của con trai cũng phải hi sinh.”

Bố con bọn họ không dễ dàng gì mới trò chuyện với nhau, nhưng không khí lại càng ngày căng thẳng gay gắt.

Quý Tăng Lâm muốn làm dịu mối quan hệ giữa hai người, nhưng ông ở trong quân đội nhiều năm đã dưỡng thành thói quen, giọng nói cũng cứng ngắc khó nghe, “Quý Tăng Lâm ta sao có thể nuôi một đứa con trai không có mắt như con chứ, Thẩm Mạn Mạn rốt cuộc là người như thế nào, con còn không hiểu rõ sao?”

“Sao vậy? Lần này lại muốn nghĩ cách gì để hắt nước bẩn lên người cô ấy nữa? Cô ấy đã chết rồi, cha còn chưa buông tha cho cô ấy sao?”

Quý Hiêu Nghiêu ngước lên nhìn ông, thậm chí không thèm để ý gì đến thể diện của ông nữa.

Anh dù có thế nào cũng sẽ không tin câu chuyện đằng sau của Thẩm Mạn Mạn, hơn nữa cô ta cũng đã chết rồi, ông có nói mấy thứ này cũng xác thực không có tác dụng gì, ông không hối hận đã chia rẽ tình yêu của hai đứa, chỉ là cái chết của Thẩm Mạn Mạn thật sự ngoài dự liệu của ông, Quý Tăng Lâm cau mày nói, “Ta không muốn cãi nhau với con, cho dù con vẫn còn yêu Thẩm Mạn Mạn, nhưng cô ta cũng đã chết rồi. Bây giờ Địch Anh mới là vợ của con, nếu hai đứa đã kết hôn rồi thì sống hạnh phúc với nhau đi, con sắp ba mươi tuổi, cũng nên có đứa con rồi! Địch Anh không có tệ như con nghĩ đâu, sớm muộn con cũng sẽ phát hiện ra điểm tốt của con bé.”

Quý Tăng Lâm không tiếc công sức nói tốt về Địch Anh cho Quý Hiêu Nghiêu nghe, trên môi anh nở nụ cười lạnh chế giễu rồi ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của ông, “Nói đi nói lại cũng chỉ là muốn con cho cô ta một đứa con, nhưng mà con không yêu Địch Anh, bây giờ không yêu, sau này cũng sẽ không yêu, chẳng qua cha chỉ muốn có người kế thừa Quý Thị mà thôi, đứa trẻ có thể sinh ra từ bất kì cái bụng nào, nhưng chắc chắn sẽ không phải Địch Anh, sao cha có thể để người phụ nữ con ghét sinh con cho con chứ?”

Quý Tăng Lâm nghe thấy vậy sắc mặt trở nên rất khó coi.

Điều này hoàn toàn không giống với những gì ông muốn, ông rõ ràng muốn Địch Anh và Quý Hiêu Nghiêu hạnh phúc, nhưng sao lại để nó trở thành cục diện như ngày hôm nay chứ?

Quý Tăng Lâm nhắm mắt không thể không thừa nhận bản thân mình đã già rồi, ông nghiến răng, “Đồ khốn! Mày nghe cho rõ đây, cho dù thế nào, tao tuyệt đối sẽ không cho phép hai đứa li hôn!”

Quý Hiêu Nghiêu cười khẩy, “Vậy thì xem cô ta có mạng lớn thế nào để làm tốt vị trí bà Quý này.”

“Mày--”

Quý Tăng Lâm chỉ anh, khi quay đầu thì đúng lúc bắt gặp Địch Anh đang cắn môi, sững sờ nhìn vào bên trong phòng bệnh, trên người cô mặc quần áo bệnh nhân, thần hình mỏng manh đến đáng sợ.

Nhấn Mở Bình Luận