Triệu Miêu Phượng kéo tay cô ta, cười nói: "Biết mà, biết mà, chị Hồng, bây giờ Giang Mộ đã làm lại cuộc đời rồi! Chị cứ yên tâm đi, em ấy đã cam đoan với em là chắc chắn sẽ làm việc chăm chỉ, tuyệt không lười biếng."
"Chị à, đúng lúc chị đang thiếu người, cứ để em ấy làm vài ngày xem có hợp hay không" Cô ấy đẩy Lâm Giang Mộ một cái.
Lâm Giang Mộ lập tức hiểu ra, nhìn Ngưu Xuyên Hồng một cách chân thành, nói to: "Chị Hồng! Chắc chắn em sẽ làm việc chăm chỉ, mong chị tin em một lần!"
Ngưu Xuyên Hồng nhìn thấy ánh mắt của Lâm Giang Mộ, ngập ngừng mười mấy giây, cuối cùng cũng xuôi: "Cô tới đây. làm ba ngày trước đã, không làm nổi thì bước. Tôi cảnh cáo trước đấy nhé, nếu không làm được thì không lấy được một xu nào đâu."
"Chắc chắn rồi."
Ngưu Xuyên Hồng rất năng suất, cầm tờ giấy trằng, gọi đứa con trai đang học tiểu học của mình ra, cô ta nói: "Tiểu Lượng, con viết vào đây [Cửa hàng Thịnh Vượng thuê Giang Mộ từ ngày xx, mười đồng một ngày, một lần lười biếng trừ mười đồng... ]"
Con trai cô ta cầm một cây bút kim, viết được vài chữ lại phải dừng lại lật cuốn từ đển Tân Hoa trong tay, viết đến từ “thuê”, cậu bé dừng lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!