Khi cô giáo nhìn tới, cô bé tốt bụng chọc chọc cánh tay trái của Giang Dạ, nhỏ giọng nhäc nhở: "Cô giáo nhìn cậu rồi đấy, đừng làm việc riêng nữa."
Giang Dạ thấy cô bé rất phiền phức, nhưng Tiểu Mộ đã dạy nó phải nhẫn nại với bạn học, nó cũng không nói gì, đóng sách lại bät đầu tính toán trong đầu.
Cho đến khi tiếng chuông ngoài cửa sổ vang lên, nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi tới, nó ngồi thẳng ngay ngắn.
Các cô trong nhà ăn xách bốn cái thùng inox phục vụ đồ ăn cho học sinh, xếp chúng vào đĩa và phân phát từng người một.
"Dì Tiểu Mộ."
Tiền Tú Tú là người có tổ chức và kỷ luật, những đứa trẻ khác ngồi vào chỗ của mình không ồn ào, ngoan ngoãn và chờ được phân phát bữa trưa, chỉ có Triệu An Minh đột ngột đứng lên và vẫy vẫy tay với Lâm Giang Mộ, người đang phục. vụ các món ăn, và nói một cách hào hứng: "Dì Tiểu Mộ, cháu ở đây"
Hà Y Y nhớ cái tên này nên quay đầu lại nói: "Tôi nhớ dì Tiểu Mộ là mẹ của Giang Dạ, vậy mẹ cậu là người đi phát thức ăn cho chúng ta à. Giang Dạ, tôi thật ghen tị với cậu, ở trường mà vẫn có thể được gặp mẹ, tôi cũng nhớ mẹ tôi.
Giang Dạ gật đầu, hai mắt dán vào phía trước cho đến khi có hai tay đặt ở trên đầu: "Tiểu Mộ."
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!