Chạng vạng tối tan học, Lâm Giang Mộ đón hai đứa nhỏ.
Ngồi trên ghế sau của xe ba bánh, cô hỏi: "Hôm nay Giang Dạ và bạn học mới như thế nào?”
Giang Dạ đáp: "Cũng được."
"Để cháu nói, để cháu nói." Triệu An Minh nóng lòng muốn giơ tay lên.
Hôm nay cậu ta vừa mới học được tư thế này, tay trái đặt trước ngực và tay phải giơ lên: "Em A Dạ hôm nay không tốt, Y ` muốn nói chuyện với em ấy, nhưng em ấy lại cứ xị mặt ra."
"Bởi vì bạn ấy hơi ồn ào." Giang Dạ nói.
"Như vậy là không đúng." Lâm Giang Mộ nói: "Ngày mai khi bạn tới nói chuyện với con, con không được không quan tâm đến bạn. Con phải là một đứa trẻ lễ phép biết không, Giang Dạ?"
"Đúng vậy, đúng vậy." Hệ thống cũng đồng ý: "Tiểu Mộ, chuyện này là vì lợi ích của cậu ấy. Bây giờ cậu ta bỏ qua tình yêu của nữ chính, sau này cậu ta sẽ phải khóc."
"Được." Nó năm lấy quai ba lô của mình.
Ngày hôm sau, Giang Dạ quả thật có nhiều lời hơn.
Khi Hà Y Y hỏi nó đang viết gì, nó nghiêm túc trả lời: "Tôi đang học hàm số tuyến tính."
Hà Y Y nghe không hiểu, liền hỏi lại: "Hàm số tuyến tính là cái gì?"
“Trong đại số sơ cấp và hình học tích, một hàm tuyến tính là một hàm đa thức bậc nhất chỉ với một biến hoặc một hàm hằng số, trong khi trong đại số tuyến tính, một hàm tuyến tính là một ánh xạ tuyến tính."
Cuốn vở của Giang Dạ dày hơn cuốn sách giáo khoa tiếng Trung năm thứ nhất, nó đã viết hơn một nửa rồi, mỗi trang đều dày đặc những con số và ký hiệu xen lẫn với nhiều hình họa khác nhau.
Cô bé sững sờ một hồi mới nói: "Giang Dạ, cậu thật là tuyệt vời, tôi chả hiểu được mấy thứ này ấy."
Giang Dạ gật đầu:
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!