Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người Chính Trực Ai Lại Yêu Thầm

Tháng sáu, kì thi đại học mỗi năm một lần đã đến.

Trường R lại có hai Trạng nguyên khối khoa học tự nhiên và khối xã hội nhân văn toàn tỉnh. Học thần khối 12 Duẫn Lễ – người từng có hai thiên văn chương <Đánh bay thói trì hoãn> và đạt hạng nhất khối tự nhiên, tổng điểm 717. Một chị gái xinh đẹp hạng nhì, tổng điểm 715; khối xã hội là hai chị gái đứng nhất nhì với điểm số 690 và 686.

Duẫn Lễ đã cùng Thẩm Hi tham gia Cuộc thi sáng chế khoa học kĩ thuật thanh thiếu niên toàn quốc, có tình anh em cách mạng cùng ngồi 80 tiếng xe lửa thay phiên ngủ nên quan hệ không tệ, huống chi còn cùng nhau ngủ chung một chiếc giường suốt một tuần.

Thẩm Hi xã giao hỏi Duẫn Lê ghi danh trường nào, Duẫn Lễ nói Đại học Thanh Hoa, Thẩm Hi lại hỏi tiếp Duẫn Lễ lựa chọn chuyên ngành nào, cậu ta đáp: “Kiến trúc. Ông nội anh và ba anh đều đang làm việc trong viện kiến trúc nên khuyên anh học ngành này, bảo là dù sau này không muốn trở về thành phố CC mà muốn ở Bắc Kinh hay Thượng Hải thì họ cũng có thể nhờ sắp xếp đến nơi tốt. Ở một số địa phương nếu có quan hệ quen biết thì việc thăng tiến hay công tác sẽ dễ dàng hơn”. Thẩm Hi vội nói: “Chúc mừng chúc mừng”, sau đó kể lại cho Hạ Cửu Gia là đời này Duẫn Lễ thuận buồm xuôi gió, tiền đồ thênh thang rộng mở là điều dễ đoán.

Thầy phó hiệu trưởng phụ trách giáo dục lại gọi Hạ Cửu Gia và Thẩm Hi đến nói chuyện, như là “trường học đó giờ hết lòng bồi dưỡng các em, các em phải biết ơn, phải vì vinh dự tập thể mà báo đáp nhà trường. Cố gắng chống đỡ áp lực của lớp 12, đừng cảm thấy mình chắc chắn có thể đậu Thanh Hoa hay Bắc Đại mà lơ là học tập” vân vân, may là không hề nhắc lại chuyện yêu sớm. Hạ Cửu Gia cảm thấy thật thần kỳ, vì yêu sớm mà học kì này bị hiệu trưởng gọi hai lần, bị phó hiệu trưởng nói chuyện hai lần – trong đó hai lần khen ngợi thành tích, một lần không cho yêu đương, một lần không cho chia tay.

Ngày 6 tháng 6, trước kỳ thi đại học thật sự một năm, cô Dương Thụ Quả bắt đầu ‘thu thập nguyện vọng của mọi người về trường và ngành muốn chọn’, như đã nói ở đầu học kì trước.

Thẩm Hi viết:

[Trường học muốn thi: Đại học Thanh Hoa.

Ngành muốn chọn:

1. Cơ học kỹ thuật – lớp thí nghiệm

2.  Kỹ thuật hàng không và không gian]

(*Lớp thí nghiệm ngành cơ học kĩ thuật nói nôm na là lớp chọn ngành kĩ thuật ở các trường đại học trọng điểm Trung Quốc, sau khi đậu đại học sẽ thi đầu vào lần nữa. Đây là lớp dành cho các sinh viên có tố chất cao, năng lực mạnh, giúp sinh viên có cơ hội tham gia vào công việc nghiên cứu)

Hạ Cửu Gia thật ra chưa có ý nghĩ rõ ràng nên tùy tiện tìm kiếm thông tin, thuận tay viết:

[Trường học muốn thi: Đại học nhân dân Trung Quốc.

Ngành muốn chọn: Ngành báo chí]

Cô Dương Thụ Quả vừa đọc liền hoảng sợ! Cô vội vàng gọi Hạ Cửu Gia tới nói chuyện. Cô Dương hỏi: “Hạ Cửu Gia, điểm số này của em… mà lại không vào Bắc Đại Thanh Hoa à???”

“…” Hạ Cửu Gia thành thật trả lời: “Em thuận tay viết thôi. Thật ra em còn chưa quyết định hoàn toàn nhưng em có hứng thú với ngành báo chí tin tức. Em vừa tìm thông tin xong, khoa báo chí của Bắc Đại chưa bao giờ tuyển sinh học sinh khối khoa học tự nhiên tỉnh LL, còn khoa báo chí đại học nhân dân Trung Quốc hàng năm đều có suất cho học sinh khối tự nhiên, hơn nữa còn là trường trọng điểm chuyên về khoa học xã hội nhân văn, chuyên ngành báo chí của trường được đánh giá đứng đầu toàn quốc.”

Lúc phân khoa tự nhiên hay xã hội Hạ Cửu Gia cũng không nghĩ nhiều lắm, lúc ấy chỉ cảm thấy học sinh khoa xã hội ở trường R khá ít, hơn nữa chọn khoa tự nhiên sẽ có nhiều lựa chọn hơn – học sinh khối xã hội thường không thi ngành tự nhiên nhưng học sinh khối tự nhiên lại thường đăng ký ngành xã hội. Trăm triệu lần không ngờ lại rơi vào tình huống này!!!

Hạ Cửu Gia càng sâu sắc cảm thấy để cho các bạn học sinh mới 16 tuổi phải xác định hướng đi tương lại của mình, thật sự là.. không có đạo lý.

“Vậy thì rất đáng tiếc”, cô Dương Thụ Quả trầm ngâm, “điểm của em tuyệt đối có thể vào Thanh Hoa Bắc Đại. Từ góc độ nghề nghiệp thì xếp hạng danh tiếng của trường quan trọng hơn xếp hạng chất lượng của chuyên ngành nhiều lắm…”

“…” Hạ Cửu Gia vốn cũng chưa quyết định chắc chắn, chỉ gật gật đầu nói: “Cảm ơn cô, em sẽ cẩn thận suy nghĩ.”

Tuy nói thế nhưng tính cách Hạ Cửu Gia có hơi cực đoan một chút. Tuy rằng nội tâm cậu trưởng thành sớm, xử sự khá bình tĩnh, nhưng ngẫm đi ngẫm lại mới thấy việc mẹ cậu qua đời sớm rất có ảnh hưởng đến nhân sinh quan của cậu. Mẹ chưa bao giờ thực sự ‘hưởng phúc’, lúc nào cũng bôn bả vất vả vì cha mẹ, chồng con; vì vậy mà ra đi trong sự nuối tiếc. Thế nên Hạ Cửu Gia luôn cảm thấy cuộc đời ngắn ngủi, phải dùng từng giây từng phút đi làm những chuyện mình thích, ở bên cạnh người mình yêu thương. Cậu sẽ không lo lắng nhiều lắm về vấn đề cơ hội thăng tiến, thu nhập, kỳ vọng của cha mẹ, ánh mắt bạn bè v.v.. dù sao bất luận như thế nào cậu tự tin mình sẽ không sống quá tệ, vẫn sẽ có cơm ăn.

Cuộc đời này, phải tìm kiếm cách sống mà mình yêu thích, thoát ra những gánh nặng trói buộc, tự do tự tại mà sống. Chỉ nghĩ đến mỗi ngày phải sống cùng người mình không yêu nhất hàng giờ đồng hồ hay là mỗi ngày phải làm công việc mình không yêu nhất hàng giờ đồng hồ, là đã thấy đau khổ rồi.

Cơ hội thăng tiến hay thu nhập, cậu không thèm để ý. Bởi vì đã trải qua việc ‘mẹ mất sớm’ mà cậu không do dự, thoải mái đón nhận Thẩm Hi.

Nếu đổi một người khác, ở tình huống mình vốn không phải gay, sợ là sẽ bỏ chạy trối chết. Thật ra đến bây giờ Hạ Cửu Gia cũng không rõ ràng tính hướng của mình – rốt cuộc là cong tự nhiên, hay thẳng biến cong, hay vẫn là bi-sexual. Có lẽ giống như Tiền Hậu nói ‘vừa không thích nam cũng không thích nữ’, có lẽ trước khi ý thức được giới tính của mình, cậu đã yêu Thẩm Hi rồi, là tình cảm đầu tiên, không có người khác. Chuyện tình yêu nam nữ, thầy cô không giảng, ba cũng không nói, bạn bè không bàn, vì thế ý thức về tính hướng của cậu khá là chậm chạp.

Hạ Cửu Gia nghĩ chuyện chọn ngành dù gì mình cũng chưa nghĩ kĩ, nên không cần cãi nhau to tiếng với cô. Vì thế cậu nói thêm: “Em sẽ suy nghĩ cẩn thận. Dù sao kế hoạch tuyển sinh của Bắc Đại năm nay cũng chưa công bố. Có lẽ năm nay Bắc Đại sẽ tuyển học sinh khối khoa học tự nhiên tỉnh LL chăng? Hơn nữa nếu em có thể là Trạng Nguyên tỉnh LL thì sẽ được lựa chọn ngành học.”

Sau đó, cô Dương Thụ Quả lại kêu Thẩm Hi đến ‘tâm sự’.

“Thẩm Hi à”, cô Dương nói, “Nguyện vọng 1 là ngành cơ học kĩ thuật lớp thí nghiệm, cũng ổn. Nguyện vọng 2… kỹ thuật hàng không không gian?”

“Dạ”, Thẩm Hi lười biếng đáp, “Thật ra ngành nguyện vọng một tên đầy đủ phải là ‘Ngành cơ học kĩ thuật, mở ngoặc, chuyên ngành cơ khí, hàng không, động lực học, đóng ngoặc. Đương nhiên nó cũng có những chuyên ngành khác, nhưng bản thân em không hứng thú.” Sau khi trở về từ đảo Chương, cậu đã thu thập thông tin toàn diện về yêu cầu ngành học, nội dung chương trình học, nghề nghiệp sau khi tốt nghiệp, nội dung công việc… càng xem càng cảm thấy thú vị.

“Thẩm Hi”, cô Dương phân tích, “Điểm của em hoàn toàn có thể thi đậu những chuyên ngành được săn đón nhiều nhất, ví dụ quản lý doanh nghiệp, tài chính, công nghệ thông tin… Những ngành đó đảm bảo ra trường là có việc, thu nhập cũng cao, một năm kiếm một triệu tệ là bình thường. Ngành hàng không vũ trụ thu nhập không nhiều, phúc lợi cũng chẳng bao nhiêu. Tất nhiên vẫn tốt hơn so với người thường, nhưng một năm lương 500 ngàn tệ cũng rất khó. Các doanh nghiệp nhà nước đều có sự khống chế về tổng ngạch chi trả lương, nên không thể phát lương nhiều –“

Thẩm Hi trực tiếp ‘xì’ một tiếng: “Cô ơi, cô hãy cùng hạng nhất hạng nhì khác nói về thu nhập đi thôi. Còn Hạ Cửu Gia và em… tuy lời này nghe hơi trẻ trâu và buồn cười, nhưng hai chúng em phải thay đổi thế giới.”

“…” Khí thế mạnh mẽ của Thẩm Hi làm cô Dương Thụ Quả chấn động trong vài giây, sau đó cô mới nói tiếp: “Hai em bây giờ còn trẻ mới đòi thay đổi thế giới. Đợi đến lúc nếm mùi mưu sinh gian khổ, mới nghĩ đến chỉ cần nuôi gia đình sống qua tháng ngày. Chúng ta đều là người thường, cố gắng làm việc, nuôi con cái trưởng thành, cũng đã là cống hiến rồi –“

Thẩm Hi lại ‘xì’ thêm tiếng nữa.

Cô Dương Thụ Quả khẽ thở dài, cảm thấy hạng nhất hạng nhì năm nay không bớt lo tí nào. Nhưng Thẩm Hi đã chọn Đại học Thanh Hoa, hơn nữa là ngành cơ học kĩ thuật lớp thí nghiệm, cũng sẽ không làm trường R mất mặt. Hàng năm trường R sẽ có mấy người ghi danh Thanh Hoa, Bắc Đại, cũng không quan tâm chuyên ngành gì. Cô chỉ cảm thấy, tương lai một ngày nào đó Thẩm Hi sẽ hối tiếc – khi nhìn đến những bạn học hồi xưa kém hơn mình giờ thu nhập gấp ba gấp bốn mình, lúc đó hối hận cũng đã muộn.

Lúc Hạ Cửu Gia quay về phòng học, Thẩm Hi bị gọi đi ‘tâm sự’ thì phong ba việc chọn ngành nghề vẫn chưa lắng xuống trong lớp.

Tưởng Khiết nói: “Haiz, thu nhập rất quan trọng khi lựa chọn chuyên ngành đó, lứa tuổi ba mẹ tui có bao nhiêu câu chuyện đẫm nước mắt làm bằng chứng kìa… Vợ chê thu nhập chồng ít hay chồng khinh thu nhập vợ kém, còn có một số trường hợp vợ không muốn chồng khởi nghiệp hay chồng không muốn vợ ở nhà làm nội trợ.. Ôi mỗi ngày gà bay chó sủa không yên. Này nếu thu nhập của nửa kia các cậu không tăng lên thậm chí còn bị giảm bớt thì các cậu sẽ làm thế nào?”

Có người nói: “Bắt anh ta cố gắng chứ sao! Hoặc là chuyển ngành, hoặc cố gắng thăng tiến, hoặc chuyển công ty khác. Muốn mở công ty cũng phải có khả năng, tiền vốn, còn làm nội trợ thì…”

Tôn Thiên Xu trả lời thật ngầu: “Thu nhập vốn là chuyện cá nhân, người đó muốn thế nào thì thế đó. Nếu có một ngày không chịu đựng được nữa thì tớ ly hôn, nhưng tớ sẽ không bắt nửa kia của mình phải làm việc gì theo ý mình.”

Cũng có không ít người nói: “Làm người không thể ích kỉ như thế… Nếu đã là người một nhà thì không thể chỉ lo lắng cho mình, nên là hai vợ chồng cùng ngồi thương lượng với nhau, cùng quyết định cho tương lai. Nếu mỗi bên nhường một chút có thể sẽ tìm được phương pháp trung hòa cho cả hai.”

Đến phiên Hạ Cửu Gia trả lời, cậu ngẩn người một lúc mới đáp: “Ủng hộ người ấy.”

Mọi người ồ lên: “Woah!”

Hạ Cửu Gia nói tiếp: “Nếu đã thích con người người ấy, nghĩa là bao gồm luôn lý tưởng của người ta. Bởi vì tính cách người đó sẽ quyết định người ta lựa chọn như nào. Cho nên tớ sẽ tiếp tục thích người ấy, ủng hộ người ấy.”

Mọi người cảm thán: “Do cậu trâu bò quá đó…”

Nói đến đây thì Thẩm Hi bước vào lớp, vui vẻ mà đi về chỗ mình ngồi, bỗng nhìn thấy Hạ Cửu Gia bị vây xung quanh, bèn lộ ra vẻ mặt vô cùng hoang mang.

——-

Tháng bảy, kì thị đại học toàn thành phố CC kết thúc, kì thi cuối kỳ trường R cũng xong, đề thi lớp 11 tổng thể rất khó.

Hạ Cửu Gia tổng điểm 733, Thẩm Hi lần này phát huy hơn hẳn bình thường, thế mà cũng được 733, nghe nói lần này phần làm văn viết rất tốt, nội dung có liên quan đến ‘vũ trụ’ khiến cho thầy cô trường R phá lệ chấm cho Thẩm Hi 58 điểm, trong khi Hạ Cửu Gia chỉ có 56 điểm.

Cùng lúc đó công ty ‘Quản gia Ánh Dương’ đã mua độc quyền bồn cầu AI của Thẩm Hi liên hệ với cậu, thông báo sản phẩm đầu tiên của họ là máy đo lường chất lượng không khí dành cho gia đình đã ra thị trường, công ty đang ở vòng gọi vốn series B, cơ bản xác định tập đoàn Thanh Thần là cổ đông lớn nhất, tiếp theo là ‘Silver Star Capital’. Tháng 11 họ sẽ tổ chức cuộc họp cổ đông, vì gọi vốn phải cần hai phần ba cổ đông đồng ý mới có thể thông qua, ‘Quản gia Ánh Dương’ hỏi Thẩm Hi có muốn tham gia không, Thẩm Hi đáp lại mình không định tham gia vào những việc này.

—–

Trong quy định trường R, từ lớp 11 lên lớp 12 không có kì nghỉ hè, nên lại tiếp tục đi học.

Một tấm bảng đếm ngược thời gian được đặt trong lớp học, trên đó ghi: “Đếm ngược kỳ thi tuyển sinh đại học: 325 ngày”. Chữ đỏ trên nền trắng thật khiến người ta giật mình.

Tất cả bạn học từ lớp 10 của Hạ Cửu Gia đều bắt đầu chuẩn bị cho cuộc chiến vào đại học.

Trừ hai người.

Một người là Diệp Manh Manh, bây giờ vẫn còn đang tạm nghỉ học, nhưng nghe bảo tháng 2 sẽ quay lại trường học, tiếp tục con đường học hành.

Còn một người nữa tên là Thường Đông Sảng, thành tích học tập năm lớp 10 vẫn không tồi, lúc ấy không ai biết cô gái này đam mê ca hát. Hết lớp 10 là cô ấy chuyển trường, đến học viện nghệ thuật tỉnh LL học thanh nhạc. Mấy hôm trước Hạ Cửu Gia có nhìn thấy đối phương một lần – trang điểm đậm, tóc nhuộm xanh, mũi đeo khuyên mũi, ăn mặc rất thời trang, hoàn toàn khác biệt so với lớp 10. Lúc ấy Thường Đông Sảng đứng ngoài vườn hoa trường R, tay nắm lan can, mắt nhìn các học sinh trong sân. Hạ Cửu Gia vừa chào cô ấy một tiếng, đối phương liền xoay người rời đi nên Hạ Cửu Gia cũng không biết Thường Đông Sảng thế nào, chỉ có thể phỏng đoán đối phương có chút hối hận hoặc hoang mang.

Từ thời điểm này, năm lớp 12 đầy thử thách chính thức bắt đầu.

=====
Nhấn Mở Bình Luận