Chương 282:
Mộ Tấn Dương nghe như vậy, thật sự lùi đi.
Diệp Du Nhiên cho rằng anh muốn thả cô đi, lập tức đứng dậy kéo ghế ra, chuẩn bị lách ngang qua Mộ Tấn Dương rời đi.
Kết quả cô vừa đứng lên, mới kéo ghế ra ngoài, đã cảm thấy một đôi bàn tay to vòng qua eo cô, cả người bị ôm lên không.
“A. . . .”
Cô hoảng sợ kêu lên một tiếng, lúc phản ứng lại, cả người đã bị Mộ Tấn Dương bế lên bàn ăn.
Diệp Du Nhiên không được tự nhiên rụt rụt cổ về sau, nâng mặt nhìn anh: “Anh tránh ra!”
Mộ Tấn Dương cúi đầu, bàn tay to vuốt ve sau gáy cô, giọng nói trầm khàn: “Ăn cái gì không phải cần lên bàn ăn sao?”
Diệp Du Nhiên cảm thấy nơi bị anh dùng ngón tay vuốt ve xuất hiện cảm giác tê dại, cô khẽ run rẩy, lắc lắc người muốn né tránh.
Phản ứng rất nhỏ của cô cũng bị Mộ Tấn Dương tỉ mỉ bắt được, giữ chặt sau gáy cô, ép cô chủ động đến gần anh.
Hoàn toàn không cho Diệp Du Nhiên cơ hội phản kháng, ngay sau đó, anh đã cúi đầu.
“Ong ong. . . . . .”
Điện thoại ở đầu giường rung lên.
Diệp Du Nhiên nhúc nhích người, dùi vào trong lòng Mộ Tấn Dương, giấu tai đi, rõ ràng là bất mãn điện thoại ồn ào.
Mộ Tấn Dương xoa xoa tóc cô, kéo chăn lên trên, mới duỗi tay ra cầm điện thoại trên tủ đầu giường.
Điện thoại đang rung là của Diệp Du Nhiên.
Mộ Tấn Dương lấy tới, chỉ liếc mắt nhìn một cái mắt đã híp lại.
Bởi vì trên màn hình hiện lên ba chữ: Anh Thời Sơ.
Ngón tay của Mộ Tấn Dương bấm hai cái lên màn hình, sau đó mới bấm nghe điện thoại.
Không đợi Lục Thời Sơ ở đầu bên kia mở miệng, Mộ Tấn Dương đã lên tiếng: “Cô ấy đang ngủ.”
Vì cô vợ nhỏ nằm trong lòng còn đang ngủ, cho nên giọng nói của Mộ Tấn Dương có chút nhỏ, nhưng vẫn truyền vào tai Lục Thời Sơ vô cùng rõ ràng.
Tay cầm điện thoại của Lục Thời Sơ siết chặt lại, chỉ chốc lát lại buông lỏng ra, giọng nói lạnh lùng hơn bình thường mấy phần: “Làm phiền rồi.”
Sau đó lập tức cúp điện thoại.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!