Chương 748:
Mộ Tấn Dương lắc đầu, dường như có chút choáng váng. Sau đó, nằm gục lên vai Diệp Du Nhiên, đầu của anh dựa trên bờ Vai cô.
Khoảng cách giữa hai người bỗng thu hẹp lại, hơi thở đan xen với nhau. Diệp Du Nhiên mơ hồ nghe thấy Mộ Tấn Dương hỏi cô: “Còn đau không?”
Trong nháy mắt, cô cảm nhận được cánh tay của Mộ Tấn Dương đang xoa nhẹ bụng dưới của cô.
Cả người Diệp Du Nhiên run lên, nghĩ cũng không nghĩ, đưa tay đẩy Mộ Tấn Dương ra.
“Bịch”
Kết quả do dùng sức quá mạnh, đã đẩy Mộ Tấn Dương ngã lên mặt đất.
Cả người cô phát run ngồi trên giường, ngơ ngác nhìn Mộ Tấn Dương ngã trên mặt đất, nói không nên lời.
Đầu của Mộ Tấn Dương đụng mạnh xuống mặt đất.
Sau khi choáng váng một lúc, anh bóp đầu, nhấc người ngồi dậy, cảm giác say cũng đỡ hơn một nửa.
Thấy dáng vẻ lúc này của Diệp Du Nhiên, đáy lòng anh căng thẳng, đứng dậy đi trở lại giường, vội vàng ôm lấy cô.
Cảm nhận được Diệp Du Nhiên đưa tay đẩy anh ra, nhưng anh vẫn xiết chặt vòng ôm, ôm cô càng chặt hơn, giọng nói gấp gáp: “Xin lỗi em, thật sự xin lỗi...”
Diệp Du Nhiên nghe vậy, đột nhiên nóng nảy, vừa cấu vừa đánh Mộ Tấn Dương, khóc to, hét lớn: “Anh buông em ra! Buông em ral”
Giọt nước mắt ấm nóng rơi trên bả vai anh, cảm giác say còn sót lại cũng tiêu tan hết.
Giọng nói của Mộ Tấn Dương mang theo mấy phần nghẹn ngào, nhưng vẫn kiên định: “Không buông!”
Diệp Du Nhiên khóc đến nỗi khàn ca giọng, giọng nói bất lực, yếu ớt: “Vì sao phải nhắc đến chuyện này..” “Đều là lỗi của anh, đều do anh không t Mộ Tấn Dương nhắc đi nhắc lại chỉ duy nhất mấy câu nói này. Diệp Du Nhiên khóc đến mức mệt mới dừng lại.
Mộ Tấn Dương lau vệt nước mắt tên mặt cho cô, trong mắt mang theo tia đau khổ không rõ.
Anh cám nhận được sự mệt mói lan khäp cơ thế, khi nói ra lời xin lỗi cũng lộ rõ không có sức lực. Nhưng những gì anh làm cũng không có cách nào cứu vãn được nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!