“Em mơ thấy ba” Diệp Du Nhiên ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt lấp lánh, bên trong như có những vì sao.
Cô kéo tay anh xuống năm chặt lấy, giọng nói nhẹ nhàng mà mơ hồ: “Em mơ thấy lần cuối cùng gặp ba, ba nói em chờ ba, sau đó ba cũng không trở về nữa”
Mộ Tấn Dương nghe vậy, vẻ mặt không thay đổi quá nhiều.
Anh rũ mắt, duỗi cánh tay dài ôm cô vào lòng, không hề nói gì cả.
Diệp Du Nhiên thở dài: “Hôm nay em đến tập đoàn Diệp Thị tìm người của nhà họ Diệp, em nói với bọn họ em muốn điều tra chuyện của ba, nếu trong bọn họ có người làm sai chuyện, chắc chắn sẽ chột dạ”
Chỉ cần chột dạ, sẽ để lộ dấu vết.
Dù hy vọng rất xa vời, nhưng vẫn sẽ có ngày điều tra được sự thật.
Tuy lúc trước cô nghĩ bảo Mộ Tấn Dương bắt cóc Diệp Nguyên Minh giúp mình, nhưng cuối cùng cũng bỏ qua. Cái này không thực tế lắm.
Cô không muốn trở thành người giống bọn họ, cô phải nghiêm túc cẩn thận, điều tra một cách quang minh chính đại.
Mộ Tấn Dương nghe xong lời của cô, trong con ngươi hiện lên vẻ đăm chiêu.
Diệp Du Nhiên ở lại phòng làm việc của Mộ Tấn Dương hết cả ngày.
Buổi tối hai người cùng nhau về nhà.
Diệp Du Nhiên ăn cơm xong nằm trên sofa, dài giọng nói: “Cảm giác làm bà chủ nhà giàu cũng không tệ lắm, ban ngày đến công ty giám sát chồng làm việc, buổi tối về nhà còn không cần tự nấu cơm”
Mộ Tấn Dương bưng một đĩa trái cây đã cắt xong đi tới, nghe vậy chỉ lạnh lùng liếc cô, hờ hững nói: “Thịt Bò cũng không cần tự nấu cơm”
Diệp Du Nhiên đạp một cước qua: “Anh dám măng em là chớ?”
Mộ Tấn Dương bật cười, cầm lấy một miếng táo cho vào miệng cô: “Em hạnh phúc hơn chó nhiều, ngoài không cần nấu cơm, còn có thể hưởng thụ phục vụ đặc biệt của anh nữa.."
Diệp Du Nhiên nghe anh nói xong lập tức hiểu ngày.
Đáy lòng Diệp Du Nhiên cảm thấy vừa xấu hổ vừa giận dữ, cô hung hăng nhai táo, mơ hồ không rõ nói: “Không biết xấu hổi”
Nói rồi, Diệp Du Nhiên xách gối lên đuổi theo Mộ Tấn Dương chạy khắp phòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!