Chương 774:
Bàn tay cầm ly nước của Diệp Du Nhiên đột nhiên siết chặt, khớp xương trắng bệch.
Cô gật đầu: “Anh nói cho em biết đi, em muốn biết”
Lục Thời Sơ có thể nhìn ra được sự mâu thuẫn và dao. động trong lòng Diệp Du Nhiên.
Anh nhớ tới buổi tối hôm ấy trong sân bóng rổ bỏ hoang kia, tuy Mộ Tấn Dương rất căng thẳng nhưng giọng điệu cực kỳ kiên định, nói: “Tất cả những quyết định của tôi đều đặt cô ấy lên hàng đầu”
Bởi vì câu nói này của Mộ Tấn Dương cho nên trong lòng Lục Thời Sơ thầm quyết định, chỉ cần Diệp Du Nhiên chủ động tìm đến anh hỏi thăm thì anh sẽ nói hết cho cô biết. Mà rốt cuộc đến giờ phút này, tâm trạng anh lại trở nên phức tạp.
“Anh Thời Sơ, anh đang lo lắng điều gì? Là có liên quan đến ba em sao? Anh cho rằng đến bây giờ em vẫn không cảm nhận được gì sao?”
Trong ánh mắt của Diệp Du Nhiên lóe lên vẻ mông lung, nhưng rất nhanh đã biến mất.
Lục Thời Sơ chau mày, anh nghiêng đầu liếc mắt nhìn phố phường phồn hoa, dòng xe cộ náo nhiệt bên ngoài, nói: “Lúc Mộ Tấn Dương mới vừa về thành phố Vân Châu đã âm thầm điều tra ba của em, còn nữa, người bị hại năm đó họ Mộ, tên là Mộ Lê”
“Keendg.."
Diệp Du Nhiên vô thức siết chặt khăn ăn trong tay, khiến cho rĩa ăn vốn đặt trên bàn rơi xuống đất.
Âm thanh không lớn nhưng lại vang vọng trong lòng Diệp Du Nhiên
Mộ Tấn Dương về nước là vì điều tra chuyện của ba cô. Người bị hại họ Mộ, tên là Mộ Lê.
Họ Mộ...
Mộ Tấn Dương, Mộ Lê. Diệp Du Nhiên gắng hết sức chớp mắt để cho bản thân tỉnh táo lại, cô lắp bắp mở miệng: “Vì thế...”
Nhưng cô chỉ nói ra được hai từ kia đã nghẹn lại.
Vì thế... lúc ban đầu Mộ Tấn Dương tiếp cận là vì vụ án kia?
Lục Thời Sơ thấy dáng vẻ này của Diệp Du Nhiên trong lòng cũng hơi tự trách.
Nhưng anh biết cho dù anh không nói ra thì cũng có một ngày Diệp Du Nhiên sẽ biết.
Trên đời này không có bức tường nào chắn được gió, cũng không có bí mật nào là vĩnh viễn.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!