Chương 844:
Mộ Tấn Dương sắc mặt lành lạnh nhìn cô: “Nói xong rồi thì đi ra ngoài đi”
Diệp Du Nhiên nghe xong lời này cũng hơi tức giận.
Cô nhếch môi, nhìn chằm chằm Mộ Tấn Dương một lát nói: “Anh đừng hút thuốc lá, uống rượu cũng đừng thức đêm, em đi đây”
Cô nói xong thì vung tay rời đi.
“Sầm!”
Diệp Du Nhiên đóng cửa mạnh đến rung sàn nhà.
Mộ Tấn Dương ngồi ở đó nửa ngày không nhúc nhích, một lát sau anh đột nhiên đứng bật dậy hất mọi thứ trên bàn làm việc trước mặt xuống đất.
Vừa lúc thư ký đến đây đưa hồ sơ, nghe thấy động tĩnh bên trong vội vàng lên tiếng hỏi thăm: “Tổng giám đốc?” Mộ Tấn Dương nổi giận quát lên một tiếng: “Cút!”
Sau khi Diệp Du Nhiên đi từ tòa nhà công ty ra thì nhanh chóng đi tới bãi đỗ xe.
Bên trong khe cửa xe bị nhét tờ rơi, Diệp Du Nhiên thử nhiều lần cũng không mở được cửa xe, cô tức giận nhấc chân lên đạp vào thân xe kết quả đau đến nỗi phải nhảy lò cò.
Đêm đó Mộ Tấn Dương lại không về nhà.
Chuyện của Huỳnh Thư Triết bị mọi người bàn tàn sôi nổi một thời gian rồi cũng dần chìm vào quên lãng.
Diệp Du Nhiên đi gặp ông ta một lần.
Diệp Du Nhiên cách vách kiếng lạnh lẽo, sắc mặt bình
tĩnh hỏi ông ta: “Ông Huỳnh, ông còn nhớ dáng vẻ của ba tôi không?”
Huỳnh Thư Triết im lặng một hồi mới nói: “Chú không dám nhớ, nhớ tới ông ấy chú sẽ có một quãng thời gian rất dài không sao yên bình”
“Ông lo sợ ba tôi sẽ sống sót trở ra như vậy sao? Ba tôi căn bản không biết ông mới là hung thủ” Diệp Du Nhiên nói tới chuyện này, cô vẫn là hận đến đến nỗi nghiến răng. Bọn họ là cố ý vu oan cho Diệp Chí, vì thế mãi đến khi Diệp Chí chết ông ấy cũng không biết hung thủ thật sự là Huỳnh Thư Triết.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!