Chương 889:
Diệp Du Nhiên bị Mộ Tấn Dương kéo vào bên trong, hỏi anh: “Đây là nhà của anh?”
Mộ Tấn Dương gật đầu: “Ừm, trước kia lúc còn ở nước .J thì luôn ở đây”
Biệt thự rất lớn, là một tòa nhà ba tầng, mỗi tầng có hai gian, trang trí có vẻ rất điềm tĩnh và khí thế, còn có chút cũ.
Có vẻ hơi chút nặng nề.
Nhìn ra được Diệp Du Nhiên không thích trang trí ở đây, Mộ Tấn Dương giải thích: “Nơi này là nơi đầu tiên anh mua bằng tiền của mình, dù sao cũng chỉ có một mình anh ở, đôi khi sẽ có bạn tới đây ở, cũng chưa từng sửa sang lại, nếu sau này em muốn ở đây, chúng ta sẽ sửa sang, trang trí lại”
Trong lúc vô thức hai người đã tới tầng hai.
Diệp Du Nhiên tò mò nhìn nơi mà Mộ Tấn Dương đã sống mười mấy năm.
Mộ Tấn Dương đi tới trước một căn phòng, đưa tay đẩy cửa ra rồi bước vào.
Diệp Du Nhiên còn đang hết nhìn đông tới nhìn tây, cũng không chú ý là phòng gì đã trực tiếp đi vào.
Kết quả, cô vừa đi vào, đã bị Mộ Tấn Dương đặt lên cánh cửa.
Diệp Du Nhiên nhìn vào đôi mắt sâu thẳm và vô tận của Mộ Tấn Dương, nói lắp: “Làm, làm gì vậy?”
Hai tay của Mộ Tấn Dương đặt lên cánh cửa ở sau lưng
cô, cúi đầu, đôi môi nóng bỏng khẽ hôn lên môi của Diệp Du Nhiên, nhỏ giọng nói: “Biết rõ còn cố hỏi.”
Diệp Du Nhiên dán chặt lên cánh cửa, đôi tay không biết nên đặt ở đâu, nhưng cũng không né tránh nụ hôn của Mộ Tấn Dương, mặc anh giống như con gà đang mổ thóc, lưu luyến từng chút từng chút một hôn cô.
Hôn rồi hôn, Mộ Tấn Dương càng ngày càng dựa sát hơn. “Vất thương trên cánh tay sao rồi? Đỡ hơn chưa?”
Mộ Tấn Dương vừa hôn vừa hỏi cô, nhưng không có thêm hành động nào khác.
Diệp Du Nhiên bị anh hôn tới mức trong lòng ngứa ngáy, giọng nói có chút mềm đi: “Qua ngày kia là có thể cắt chỉ”
“Ừm, vậy là tốt rồi” Mộ Tấn Dương khẽ nói.
Sau đó, Mộ Tấn Dương ôm cô lên.
Anh... tại sao mới qua một lát đã muốn làm loại chuyện này.
Diệp Du Nhiên rốt cuộc vẫn có chút căng thẳng đối với loại chuyện này.
Đợi tới lúc Mộ Tấn Dương đặt cô lên giường, phát hiện khuôn mặt cô đã đỏ bừng lên, ngay cả cổ cũng bắt đầu phiếm hồng.
Mộ Tấn Dương khẽ cười một tiếng: “Sao vẫn còn thẹn thùng như vậy?”
Diệp Du Nhiên cắn môi hừ một tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!