Chương 935:
Trên mặt Vân Tiên Tiên lộ ra vẻ tươi cười đắc ý: “Đương nhiên là tôi biết cô”
Nói xong còn ra vẻ nhìn Diệp Du Nhiên với ánh mắt sâu xa.
Diệp Du Nhiên cảm thấy bộ dạng này của Vân Tiên Tiên thật sự có chút buồn cười.
Nhưng cô chỉ hơi nhíu mày, nói với nhân viên phục vụ vừa mới bị cô ta gọi đến: “Rất xin lỗi, chỉ là hiểu lâm thôi” Nhân viên phục vụ nghe vậy liền rời đi, chỉ còn lại hai người Diệp Du Nhiên và Vân Tiên Tiên tiếp tục giằng co. Nói là giãng co nhưng thật ra cũng không hẳn là vậy. Diệp Du Nhiên cẩn thận quan sát Vân Tiên Tiên, mặt mũi trắng như lòng trắng trứng tràn đầy nhựa sống, nhìn rất non nớt, cũng không quá hai mươi tuổi, chỉ là nhìn vẻ bề ngoài của cô ta không giống với cảm giác hôm qua của Diệp Du Nhiên cảm nhận được.
Cũng không thuần khiết mà ngược lại còn rất ương ngạnh.
“Nhưng tôi không biết cô” Diệp Du Nhiên lùi ra sau dựa vào ghế, đôi chân dài vắt chéo lên nhau, nhìn cả người rất lười biếng nhưng lại mang theo vài phần ưu nhã.
Quá trình trưởng thành long đong lận đận, ba mẹ chết sớm khiến cô hiểu chuyện rất sớm, gặp được Mộ Tấn Dương lại ở nước ngoài bồi dưỡng thêm một năm, còn đi theo Phong Hải học quản lý học làm ăn trong xí nghiệp lớn như vậy, kinh nghiệm của cô không phải người bình thường có thể so sánh được, khí chất và nội hàm cũng càng ngày càng tăng lên theo những kinh nghiệm này. Một người phụ nữ hai mươi bốn tuổi đã trải qua biết bao. sóng gió với một cô gái chưa đến hai mươi tuổi chỉ quanh quẩn trong sân trường không biết trời cao đất rộng là gì, rõ ràng sự so sánh này cũng khiến Vân Tiên Tiên nhận ra được có mấy phần chênh lệch.
Đối với sự chênh lệch này Vân Tiên Tiên có chút tức giận, giọng điệu cũng trở nên không chút khách sáo: “Cô bị điếc sao? Vừa rồi tôi đã nói tên của tôi rồi mà, tên tôi là Vân Tiên Tiên!”
Sắc mặt Diệp Du Nhiên trầm xuống: “Sau đó thì sao? Cô vô lý chạy tới đây quấy rầy tôi ăn trưa chỉ vì muốn nói cho tôi tên của cô thôi à? Mỗi ngày tôi đều bộn bề nhiều việc, ở công ty có rất nhiều chuyện phải xử lý nên không có thời gian rảnh đi chơi mấy trò chơi của trẻ con này như cô đâu”
Cô gái tên là Vân Tiên Tiên này không có chút văn hóa nào, Diệp Du Nhiên rất không muốn tiếp tục nói chuyện cùng cô ta nữa.
Một phương diện khác, cô cũng không có cách nào để phủ nhận là cô cũng có chút gọi là giận chó đánh mèo. Mộ Tấn Dương cùng Vân Tiên Tiên đi ăn ở chợ đêm.
Dù cho ban đầu anh biểu hiện không được vui nhưng sau khi Vân Tiên Tiên nũng nịu thì lại thỏa hiệp.
Chỉ cần cô vừa nghĩ tới chuyện Mộ Tấn Dương đem sự dung túng đã từng đối với cô chia cho những người phụ nữ khác, đáy lòng liền đau xót đến nhức nhối.
Thế nhưng cô lại không thể biểu hiện ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!