Chương 972:
Mộ Tấn Dương càng nói giọng càng trở nên lạnh lùng.
Diệp Du Nhiên nghe xong, nghĩ cẩn thận lại mới hiểu được, Mộ Tấn Dương nói là hai năm trước, lúc chuyện cô mất đứa con xảy ra.
Nhưng ý trong lời của Mộ Tấn Dương là thực ra anh có đi tìm cô, nhưng lại bị Phong Hải ngăn cản, không để anh đi tìm? Sao Phong Hải lại phải làm vậy?
Đột nhiên cả người Diệp Du Nhiên rét run.
Cô nhớ lúc ấy, lúc cô năn nỉ Phong Hải muốn đi tìm Mộ Tấn Dương, Phong Hải nói đưa cô đi nhưng lại chưa từng nói là Mộ Tấn Dương đang tìm cô.
Dưới tình huống đó cô cũng chẳng suy nghĩ dư thừa, không có thời gian nghĩ đến chuyện khác, bởi vì có thiện cảm với Phong Hải cho nên không có nghỉ ngờ gì cả.
Nếu lúc đó
ấn Dương tìm được, giải thích rõ ràng mọi chuyện với cô, hai người liệu có xa cách nhau tận 2 năm không?
Diệp Du Nhiên càng nghĩ càng cảm thấy căm giận.
Nhưng sau đó cô lại thấy mất mát vô cùng.
Những chuyện này không còn quan trọng nữa.
Cứ coi như cô với Mộ Tấn Dương không xa nhau 2 năm kia thì cũng chẳng có gì, cô với anh sẽ không đi đến được ngày hôm nay.
Có điều cô vẫn có chút không cam lòng với sự che giấu của Phong Hải.
“Đều là chuyện quá khứ rồi, anh Mộ còn quan tâm, bất bình đến chuyện của người phụ nữ mình không còn yêu nữa, chẳng lẽ anh chưa dứt tình cảm với con bé? Nhưng sao lại phải chia tay với nó?”
Giọng nói của Phong Hải đã khôi phục lại sự bình tĩnh, nói xong bèn ung dung nhìn Mộ Tấn Dương, dường như muốn nhìn thấu suy nghĩ từ sắc mặt của anh.
Mộ Tấn Dương cười lạnh một tiếng: “Chỉ là tôi không muốn nhìn thấy có người giở trò dưới mí mắt của tôi mà thôi”
Mộ Tấn Dương nói xong bèn quay ra ngoài gọi một tiếng: “Vào đây”
Lập tức có vệ sĩ đẩy cửa ra tiến vào.
“Tiên anh Phong ra ngoài” Mộ Tấn Dương nói một câu lạnh. lùng sau đó không mở miệng thêm nữa.
Diệp Du Nhiên ngồi xổm sau sô pha, chỉ cảm thấy hai chân †ê tê.
Cô cử động thân thể, ngồi thẳng xuống đất, dè dặt duõỗi hai chân ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!