Chương 991:
Diệp Du Nhiên nghĩ rằng anh thật sự có chuyện muốn nói với mình, bèn không khước từ mà vẫn chui vào xe.
Cô ngồi ở hàng ghế sau với Mộ Tấn Dương, tài xế ở đằng trước cầm lái.
Diệp Du Nhiên vội vã hỏi: “Đi đâu đấy? Anh có chuyện gì thì
n Nói hết ra, cô cũng muốn xuống xe.
Kết quả Mộ Tấn Dương chỉ hờ hững nói một câu: “Không có gì cả, tiện đường đưa em về”
Mộ Tấn Dương nói dứt lời, anh bắt đầu lật đọc văn kiện, cũng không biết lấy nó từ đâu ra.
Diệp Du Nhiên ngẩn ngơ nhìn anh.
Anh ta, rốt cuộc muốn gì đây? Anh ta biết cô muốn về khách sạn nào à?
Diệp Du Nhiên bước xuống xe, nhanh chóng đuổi theo anh,
rồi hỏi: “Sao anh biết tôi ở khách sạn này?”
Mộ Tấn Dương hờ hững đáp: “Tôi không biết”
“Vậy sao anh...”
“Tại em không nói địa chỉ khách sạn của mình, hơn nữa, vừa vặn tôi cũng mướn phòng ở đây, chỉ thế mà thôi Bốn chữ cuối cùng, dường như đang nhắc nhở Diệp Du Nhiên, kêu cô đừng nghĩ nhiều.
Nhìn thấy Mộ Tấn Dương dần dần đi xe, cô cũng không theo. anh nữa.
Bàn tay đút trong túi quần của Mộ Tấn Dương siết nhẹ thành. đấm, nhìn thấy Diệp Du Nhiên vẫn còn đừng tại chỗ, anh khế mím môi, chợt nghĩ đến một chuyện, lúc quay đầu nhìn cô lại thấy Diệp Du Nhiên nhanh chóng rảo bước đến một hướng khác.
Ở bên đấy cũng có thang máy.
Cô không muốn đi chung thang máy với anh.
Mộ Tấn Dương đứng lặng, đôi môi mím chặt hơn đôi phần, ánh dần dần trở nên ảm đạm.
Du Nhiên tránh mặt Mộ Tấn Dương, lúc về đến phòng mới cảm thấy mình đã mệt rã rời.
Cô ngã người nên giường, nằm im thin thít.
Đột nhiên Mộ Tấn Dương đến đây, còn đưa cô về khách sạn, còn ở chung khách sạn với cô, chỉ là trùng hợp thôi sao? Nếu như không phải trùng hợp, mà là cố ý thì sao?
Anh cũng nói rồi, anh không hề biết cô ở đây.
Nhưng mà, cô cảm thấy rất phiền phức!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!