Chương 1112
Rồi anh đùng đùng bỏ đi. Nếu là con gái bình thường thì anh cũng biết thương hoa tiếc ngọc, nhưng đối với cô nhóc quá kỳ dị với mạch đập quá yếu thế này thì đây là lần đầu tiên anh gặp phải.
Sau khi ra tới cửa, anh khẽ ngoái đầu lại nhìn Diệp Đông Thanh.
“Ra đây với anh!”, anh ngoắc tay khẽ cười.
Diệp Đông Thanh lẽo đẽo theo anh đi ra ngoài. Khi đi tới hành lang và không có ai thì anh ôm cô vào lòng.
“Đừng nghịch. Để anh xem mạch của em”, nói xong Mạc Phong bèn cầm cổ tay cô ấy.
Bàn tay cô vẫn lạnh như băng, mấu chốt là mạch đập cũng không được rõ ràng.
Tình trạng có phần giống với Tiếu Nhã. Chỉ khác là Tiếu Nhã có đồng tử màu trắng, còn Diệp Đông Thanh màu đen.
Nếu không Mạc Phong đã cho rằng hai người có mối liên hệ nào đó. Mặc dù rất yếu nhưng không phải là không có mạch đập, chỉ là yếu hơn người bình thường mà thôi.
Mạc Phong tập trung vào cổ tay cô. Nhịp tim đã ổn định nhiều.
Có vẻ là tình hình tốt hơn trước. Xem ra đây là do công dụng của linh chi Lửa.
“Anh sao thế?”, Diệp Đông Thanh chớp mắt nhìn anh.
Mạc Phong chỉ cười lúng túng: “Không sao. Gần đây có khó chịu ở đâu không? Nếu có thì báo anh nhé.
Vẫn phải uống thuốc đều ba bữa đấy”.
“Em biết rồi..nhưng thuốc đắng quá…”, cô cúi đầu lầm bầm với vẻ uất ức.
Nếu là ở nhà thì chắc chắn cô đã chê đắng mà giận dỗi không chịu uống rồi.
Nhưng cô biết Mạc Phong đã phải liều mạng mới tìm được linh chi Lửa nên dù đắng cũng không được lãng phí. Dù không biết anh đã phải trải qua những khó khăn gì nhưng cô biết linh chi Lửa rất trân quý.
Một cây linh chi Lửa có màu sắc đẹp một chút đã mấy chục triệu. Mạc Phong mang về hàng trăm cây, hơn nữa tất cả đều được đào dưới đất lên còn tươi vô cùng thì như vậy lại càng hiếm.
“Ngoan, uống thuốc đúng giờ. Sau này có thời gian anh đưa em đi xem phim. Thế nào?”, Mạc Phong khẽ xoa đầu cô.
Đôi mắt Diệp Đông Thanh trở nên sáng rực: “Thật không!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!