Ba người lập tức vui mừng khi nghe thấy vậy. Mỗi người mười tỉ tệ, với tình hình hiện tại thì họ có thể cầm cự được một khoảng thời gian. Sau lần sóng gió này, những doanh nghiệp có thể trụ lại chắc chắn sẽ là những doanh nghiệp mũi nhọn. Sau cơn mưa trời lại sáng mà.
“Chúng tôi định mượn mỗi người mười tỉ tệ”, Châu Nhược Niên cười he he: “Có được không?”
Mạc Phong gật đầu cười khổ: “Đương nhiên rồi! Nhưng tôi tính lãi, cứ một trăm tệ thì tiền lãi là mười tệ! Nếu mọi người thấy không có vấn đề gì thì tôi sẽ đưa tiền tới công ty các vị, cứu mọi người đương nhiên là việc cấp bách rồi!”
“Mỗi ngày một trăm tệ, tiền lãi là mười tệ sao?”, Châu Nhược Niên gãi đầu cảm thấy không hiểu.
Từ Giai Nhiên lấy máy tính ra: “Một trăm tệ lấy mười tệ tiền lãi đã là rẻ rồi, một nghìn tệ thì một ngày mới có một trăm tệ tiền lãi thôi!”
“Thu mười phần trăm tiền lãi, vậy thì mười tỉ tệ không phải là mỗi ngày sẽ một tỷ tiền lãi sao. Cậu Mạc, đây không phải là vay lãi cao nữa mà là vay lãi cắt cổ đấy!”, Từ Mậu Thịnh lập tức đứng dậy.
Tại sao nhà họ Từ lại có thực lực mạnh nhất trong ba nhà. Bởi vì năng lực phản ứng của Từ Mậu Thịnh hơn hai người kia nhiều. Và Từ Giai Nhiên cũng được thừa hưởng gen từ bố mình.
Châu Nhược Niên còn chưa kịp nảy số thì Từ Mậu Thịnh đã hiểu cái bẫy của Mạc Phong dành cho bọn họ rồi.
“Ây da, chú Từ phản ứng gắt như vậy làm gì? Không phải chúng ta đang thương lượng sao? Giờ mọi người tìm tới tôi mượn tiền, đương nhiên tôi phải đưa ra yêu cầu của tôi nữa chứ. Còn việc mượn hay không là quyền của các vị. Tôi cũng không cưỡng ép đúng không?”, Mạc Phong xua tay cười khổ.
Châu Nhược Niên kéo ống tay áo Từ Mậu Thịnh nói nhỏ: “Ông Từ đừng hấp tấp, có gì cứ từ từ thương lượng!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!