“Hả? Nhưng môn chủ Trưng Môn bị thương nặng, vừa mới ra khỏi phòng cấp cứu!”, Nhược Hi ở đầu dây bên kia hỏi anh với vẻ nghi ngờ: “Chuyện tối qua, anh định đích thân hỏi tội sao?”
“Không phải! Anh có chút việc! Em lập tức chọn ra một trăm người tinh anh trong các môn phái tập hợp tại câu lạc bộ. Sau đó anh sẽ tới để lựa chọn lại!”
Tối qua anh mới nảy ra suy nghĩ này. Những người không có thực lực của Ngũ Âm Lục Luật quá lớn, không thể tìm ra được người có thực lực chiến đấu, hơn nữa nội bộ không hề được trải qua huấn luyện gì.
Toàn bộ chỉ là những kẻ trong giang hồ tập hợn lại, thậm chí có rất nhiều người còn là những kẻ lưu manh, sự tín nhiệm không cao, không biết chừng ngày nào đó bị họ bán đứng mà không biết.
Mạc Phong tin rằng, chắc chắn Ngũ Âm Lục Luật của hai mươi năm trước là một đội có có thực lực chiến đấu. Bao năm đã trôi qua, những thanh niên năm xưa giờ đều đã trở thành những ông chú trung niên. Khí thế kiêu ngạo muốn bình định thiên hạ năm xưa đã dần biến mất theo thời gian.
Hiện tại đội quân chỉ còn lại sự biếng nhác và sa sút! Nếu như Ngũ Âm Lục Luật không được bơm máu mới trong một thời gian dài thì tầng lớp cấp cao của tổ chức sẽ bắt đầu mục nát.
Sau khi tắt máy, Mạc Phong bèn tới nhà để xe lái tới câu lạc bộ Quá Giang Long.
Khi anh bước vào thì đã có rất nhiều người có mặt. Nhưng chủ yếu là những thành viên cốt cán như Nhược Hi hay năm môn chủ.
“Tới cả rồi sao?”, Mạc Phong chắp tay sau lưng cười xùy.
Mọi người nghe thấy tiếng lập tức quay đầu lại. Bốn vị môn chủ nhìn thấy Mạc Phong chỉ biết cúi đầu áy náy. Trên người họ ít nhiều đều bị dính máu me hay sưng húp, có một người còn phải cáng tới.
“Thiếu chủ!”, mọi người đồng loạt hô lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!