Chương 647
Sau nhiều lần tiếp xúc, Mạc Phong nhận thấy Tống Thanh Sơn này là người vô cùng tâm cơ, hơn nữa lòng dạ còn rất hẹp hòi. Nếu ai đắc tội với ông ta thì chắc chắn ông ta sẽ tìm cách báo thù cho bằng được.
Mạc Phong từ hồi ở duyên hải đã làm loạn thành phố Long Môn mấy lần. Thậm chí anh còn “sửa gáy”
ông cụ Lục một lần, sau đó ông cụ Lục này không tóm được anh nên lại trút giận lên đầu nhà họ Tống âu cũng là việc dễ hiểu.
Với tính cách của ông ta thì đâu dễ dàng chịu thỏa hiệp?
Nếu có thứ gì đó đổi lại được sự tự do cho họ, vậy thì thứ đó phải cực kỳ khó tìm, thậm chí phải mạo hiểm hay đánh đổi cả tính mạng mới lấy được. Nếu không thì ông ta cũng sẽ không để Viên Bá Thiên đi tìm nó.
Bởi Tống Thanh Sơn hiểu rõ tính cách của Viên Bá Thiên, chưa đạt được mục tiêu thì nhất định sẽ không quay về.
Còn hai người kia thì khác, nếu không tìm thấy thì có lẽ sẽ quay về báo rằng không tìm thấy luôn. Sự khác biệt này cũng chính là lý do tại sao Viên Bá Thiên lại được chọn làm thủ lĩnh trong ba người họ.
Ngoài việc mạnh nhất ra thì còn gan dạ nhất, nói lời giữ lời nhất.
Việc hắn đã đồng ý làm thì sẽ làm đến nơi đến chốn. Cho nên Tống Thanh Sơn mới chọn Viên Bá Thiên đi làm nốt nhiệm vụ cuối cùng này.
“Nếu hai người có thông tin gì của Viên Bá Thiên thì phải lập tức nói với tôi!”, Mạc Phong nhìn hai người kia rồi trầm giọng nói.
Anh cứ có cảm giác Viên Bá Thiên đi chuyến này sẽ lành ít dữ nhiều. Với tính cách của Tống Thanh Sơn, thứ ông ta cần tìm chắc chắn phải là thứ vượt trăm nghìn gian khổ mới lấy được, thậm chí sẽ mất mạng như chơi.
Triệu Vô Cực khẽ gật đầu đáp: “Thiếu chủ, cậu nói xem Viên đại ca đi chuyến này liệu có gặp nguy hiểm không?’ “Chắc sẽ không sao đâu, Thần Long Bá Thể Quyết của đại ca đã luyện tới tầng tám rồi. Nếu gặp phải cao thủ bình thường thì sẽ không vấn đề gì đâu!”, Sở Nam Thiên nói vẻ đầy tự tin.
Mạc Phong nghe vậy thì bĩu môi nói: “Thần Long Bá Thể Quyết? Các người đến một tên người nhà họ Cổ cũng đánh không lại thì nói gì những cao thủ khác? Trên giang hồ có vô số môn phái, ai mà biết Tống Thanh Sơn này muốn làm trò gì. Nếu như xảy ra xung đột với thế lực nào đó trên giang hồ thì rắc rối to!”
“…”
Nhà họ Cổ trên giang hồ rộng lớn này thì chẳng là cái đinh gì, thế nhưng rất nhiều kẻ đã phải mất mạng vì thanh phi đao của họ. Trên giang hồ còn vô số những thế lực mạnh hơn nhà họ Cổ vô số lần. Nếu Viên Bá Thiên thực sự đắc tội với những thế lực đó thì chỉ sợ đến lúc đó ông bà nội cũng không cứu nổi!
“Vậy… Vậy chúng ta phải làm sao? Thiếu chủ, cậu không thể bỏ mặc Viên đại ca! Dù gì cũng là vì chúng tôi muốn tới Giang Hải để đi theo cậu, nếu không thì cũng sẽ không đến nước trở mặt với Tống Thanh Sơn!”, Triệu Vô Cực nhìn Mạc Phong bằng ánh mắt khẩn cầu.
Hiện giờ Mạc Phong là hy vọng duy nhất của họ. Mặc dù thế lực của anh vẫn còn yếu nhưng dù gì cũng có thể coi như có chút chỗ đứng.
“Ông yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ rơi bất kỳ người nào đứng về phía nhà họ Mạc chúng tôi!”, Mạc Phong không hề do dự đáp.
Lúc còn ở vùng duyên hải, người ta không màng cả mạng sống để giúp anh, ân này tất phải báo. Nếu máu lạnh vô tình, lấy oán báo đáp ân nhân của mình thì làm gì còn ai dám ủng hộ mình nữa?
Một khi đã mất lòng người thì chẳng cần kẻ thù nào, thế lực của anh cũng sẽ tự sụp đổ.
Trong lúc mấy người kia đang bàn luận thì Thương Hồng đã lặng lẽ đi ra ngoài từ bao giờ. Nhưng lúc này bên ngoài cửa lại truyền tới tiếng giày cao gót.
Quay đầu nhìn lại thì thấy Thương Hồng tay cầm xấp tài liệu đi về phía họ.
“Đây là gì vậy?”, Mạc Phong ngạc nhiên nhìn Thương Hồng hỏi.
Thương Hồng mở tập tài liệu ra, bên trên là những số liệu dày đặc được đánh dấu cẩn thận, vừa nhìn đã thấy đau đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!