Chương 773
Cho nên những người áp giải anh hôm qua có lẽ đều là lính Ngự Linh của nhà Tư Đồ cả.
Đứng ở cổng nhà giam, Mạc Phong bèn giang hai tay hít sâu một hơi: “Chúng ta thế này cũng xem như vợ chồng hoạn nạn có nhau nhỉ?”
“Đúng là mặt dày vô đối, ai là vợ chồng hoạn nạn với anh chứ!”, Mục Thu Nghi đẩy anh một cái, hừ giọng với vẻ cáu kỉnh.
Quả nhiên người phụ nữ này trở mặt còn nhanh hơn lật bánh tránh. Một giây trước vẫn anh anh em em, anh là tia sáng trong cuộc đời em. Nhưng bây giờ thì cô đã coi như không có chuyện gì luôn rồi.
Dù tin có ma cũng không được tin miệng lưỡi phụ nữ.
“Hi hi, sớm muộn gì cũng là của nhau thôi!”, Mạc Phong cũng không hàm hồ, anh ôm lấy eo cô, nhẹ nhàng bóp một cái.
Vẫn nhớ khi vừa đến công ty, đối với một người đẹp như vầy, đừng nói là ôm, chỉ cần nhìn một cái thôi là Mục Thu Nghi có thể nhảy đến cho anh hai bạt tai ngay.
Quả nhiên thiên hạ này không có cái gì không nhiễm khói bụi trần gian, chỉ là chưa gặp được đúng người mà thôi.
Lúc này Mục Thu Nghi đẩy nhẹ anh, thấp giọng nói: “Ôi này, có người đang nhìn đó!”
“Ở đâu cơ?”, Mạc Phong cũng nhìn xung quanh, quả nhiên có vài bóng người ở ngay gần đó.
Anh khẽ chau mày, những người này e rằng đã đứng ở đây lâu rồi, vậy mà anh lại không phát hiện ra.
Rốt cuộc vừa nãy anh đắc ý, vênh váo quá hay là nhóm người này núp quá kỹ?
Nhưng anh lập tức lắc đầu. Dù là khi nào, kể cả khi đã nằm ngủ thì Mạc Phong vẫn luôn cảnh giác. Anh hiểu đạo lý ‘cẩn thận không thừa’ hơn ai hết. Mặc dù những kẻ núp trong bóng tối kia không toát ra sát khí nhưng anh cũng không thể xác định được họ là bạn hay thù.
“Là ai?”, đôi mắt Mạc Phong đanh lại, anh nhìn chăm chăm vào mấy bóng hình núp sau gốc cây.
Lúc này một giọng nói quen thuộc truyền đến.
“Thằng nhóc xấu xa! Giọng ông mà cháu cũng không nhận ra à?”
Chỉ thấy Thường Vân Sam sải bước từ phía sau cây đi ra.
Mạc Phong thấy vậy thì mới thu lại trạng thái phòng bị: “Sư thúc, sao ông lại đến đây? Không phải ông nói là không bao giờ ra khỏi nhà à?”
“Ông làm vậy không phải vì cháu sao! Thằng nhóc xấu xa, mẹ nó! Cháu ném tấm chân tình của ông vào thùng rác đấy à?”, Thường Vân San cáu kỉnh nói.
Anh nhìn mấy người còn lại vẫn đứng bất động tại chỗ: “Mấy người phía sau là…!”
Vèo…!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!