Chương 801
“Đúng vậy! Mặc dù đội quân Tây Lương đã tan rã, nhưng tướng lớn đều nằm trong tay tôi. Chỉ cần tôi quay về Quan Trung triệu tập binh tướng thì nhất định có thể xây dựng lại từ đầu!”
“Ông mà dám làm vậy thì chẳng khác gì tìm đường chết!”
“…”
Người khác vốn kiêng dè đội quân Tây Lương của ông ta nên mới muốn nó tan rã, không cho ông ta về nhà, không thu nhận ông ta về Yến Kinh, do đó Tào Phong đành phải tới đây làm thổ phỉ.
Xem ra đám thổ phỉ ban đầu ở đây đã bị đánh bỏ chạy mất dép hoặc là quy thuận theo Tào Phong.
Mạc Yến Chi ra khỏi thành phố từ phía Tây thì chắn chắn sẽ phải đi qua con đường này. Nhà họ Tào biết Tào Phong đóng quân ở đây nên có lẽ muốn phát huy chút giá trị cuối cùng của ông ta.
Nếu Tào Phong có thể lấy được đồ mà họ mong muốn mang về có khi lại thoát kiếp bị giết thật. Bởi vì nhà họ Tào hứa với ông ta rằng chỉ cần ông ta mang được món đồ của nhà họ Mạc về thì họ sẽ thả ông ta về Quan Trung.
Như vậy khác nào thả hổ về rừng?
Tào Phong vốn là chủ tướng nhánh phụ. Nếu sau có đánh nhau, thế lực của nhánh phụ mà mạnh quá không chừng lại phát triển thành nhánh chính.
Vậy nên Mạc Yến Chi mới nói vậy. Chỉ đáng tiếc Tào Phong vẫn bị che mắt mà không biết gì.
“Ông nói người nhà sẽ ra tay với tôi sao?”, Tào Phong nhướn mày lạnh lùng.
Mạc Yến Chi phất tay khẽ cười: “Nhận định thế nào là việc của ông! Nhưng tôi muốn bàn điều kiện thế này. Nếu ông thả chúng tôi, một thời gian nữa tôi sẽ đi Quan Trung, tới khi đó tôi sẽ giúp ông phục hồi lại đội quân Tây Lương, ông thấy thế nào? Tôi là người nói là làm, những người quen biết tôi đều biết điều đó. Tôi đã hứa điều gì thì dù có phải liều mạng tôi cũng sẽ thực hiện! Chỉ cần ông thả chúng tôi đi là tôi sẽ giúp ông!”
“Ông đừng giở thói ly gián với tôi! Mối quan hệ giữa tôi và người nhà tốt đẹp hơn các người nghĩ nhiều!”
“Ồ! Tốt đẹp lắm sao. Vậy tại sao đội quân Tây Lương do ông vất vả tạo dựng lại trở thành vật cầu an trong tay người khác thế?”
“Ông…”
Tào Phong bị Mạc Yến Chi nói tới mức á khẩu. Ông ta không biết phải phản biện như thế nào.
Lúc này có một kẻ ghé vào tai Tào Phong nói gì đó. Trong nháy mắt Tào Phong bèn chau mày: “Hừ, muốn phá vỡ mối quan hệ giữa tôi và già đình sao? Mạc Yến Chi, ông khinh thường tôi quá rồi đấy! Tôi là người dễ bị ông dắt mũi như vậy cơ à? Nhà họ Mạc của hiện tại không còn như trước đây nữa! Ông nên tự giúp chính mình đi!”
“Vậy là bắt buộc phải đánh nhau à? Ông muốn đầu của tôi hay là muốn tấm bản đồ cất giữ kho báu của nhà họ Mạc?”, Mạc Yến Chi chắp tay sau lưng cười khinh thường.
Vẫn là câu nói đó, người nhà họ Mạc không gây sự nhưng cũng không sợ ai cả.
Tào Phong khẽ lắc đầu: “Không chỉ có vậy, có mỗi bản đồ kho báu thì có tác dụng gì, còn cần cả chìa khóa nữa!”
Nghe thấy vậy khuôn mặt Mạc Yến Chi đanh lại. Rõ ràng là ông đã bị nói trúng tim đen.
“Ông muốn chìa khóa gì?”
Ông ta chỉ vào miếng ngọc bội đeo ở eo Mục Thu Nghi: “Tương truyền đầy là ngọc Âm Dương có lịch sử lâu đời, trước giờ do nhà họ Mạc và nhà họ Mục nắm giữ. Không cần biết nó có liên quan tới kho báu hay không, các người đều phải để lại!”
“Ha ha, vậy phải xem bản lĩnh của ông tới đâu”, Mạc Yến Chi lập tức lao về phía ông ta đang đứng trên cây.
Ngay lập tức mười mấy cái cây rung lên bần bật.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!