Chương 866
Trước khi đi anh không thích tự áp đặt cho mình một giới hạn thời gian phải quay về. Khi nào xong việc thì về, và cũng có thể là sẽ không quay về nữa!
Đương nhiên là đó là tình huống xấu nhất.
Anh cũng ngẩng đầu nhìn mặt trăng: “Sắp tới trung thu rồi phải không?”
“Đúng vậy, ba bốn hôm nữa sẽ tới ngày trăng tròn!”, Mục Thu Nghi gật đầu nói theo.
Trung thu?
Trăng tròn?
Mạc Phong bỗng có dự cảm chẳng lành. Trước đó Vưu Giai Hàng đã nói với anh một câu rằng, nếu muốn tới Nam Khương cứu Bạch Doanh thì sau bảy ngày phải đi ngay, nếu không thì đừng đi nữa.
Đã hai ngày trôi qua, thêm vài ngày nữa thì chẳng phải là trung thu hay sao?
Vào ngày trăng tròn, âm thịnh dương suy, nếu mà họ muốn giết Bạch Doanh làm tế phẩm thì có lẽ là sẽ mượn dùng âm khí để hoàn thành chuyện gì đó.
Nam Khương, xem ra chắc chắn anh phải đi rồi.
Mạc Phong vốn không định đi khuấy đục thêm vũng bùn nhưng dù sao Bạch Doanh cũng là người phụ nữ của anh, hơn nữa có khi còn thấy linh chi Lửa ở đây và quan trọng hơn là Viên Bá Thiên đang gặp nguy hiểm. Ba điều đó cộng lại đã đủ để anh phải tới vùng đất Nam Khương âm u quỷ dị rồi.
… Lúc này bên trong khu rừng núi sâu nhất phía Nam Hoa Hạ có một cuộc sống khác.
Phía bên ngoài Nam Khương cũng có người của tộc Miêu, người Hoa Hạ và cả những nhóm người của cả hai tộc này, chính vì vậy phía bên ngoài không được coi là người Nam Khương thuần chủng.
Hơn nữa văn hóa của họ đã bị đồng hóa bởi văn hóa Hoa Hạ.
Nhưng ở sâu bên trong, sau khi đi xuyên qua khu rừng thì bên trong không khác gì nơi ở của người Maya cổ đại. Mặc dù có đèn nhưng có rất ít thiết bị dùng điện, hơn thế nữa họ vẫn sử dụng những kiến trúc vô cùng nguyên thủy.
Phóng tầm mắt ra xa còn thấy cả cung điện thời cổ đại. Chỉ có trong cung điện này là có đèn sáng, còn bên ngoài là thắp đuốc.
Một kiểu kiến trúc vô cùng cổ xưa, thế nhưng ở đây có hang động đẹp như vậy mà không bị người ngoài phát hiện thì cũng thật không dễ dàng. Chẳng trách nội bộ Nam Khương lại cấm người ngoài, bởi người ngoài vào rồi chưa chắc đã ra được.
Bên trong nhà giam của mười tám trại tại Nam Khương.
Bạch Doanh bị nhốt trong một gian phòng làm bằng đất, cũng không hẳn là đất mà là bên trong động núi.
Huyệt động không quá lớn, được gia cố thêm bởi những trụ cột bằng sắt.
Địa hình có lợi và nhà giam được làm hết sức kiên cố. Có rất nhiều cao thủ bị nhốt ở đây mà không thể trốn thoát.
Cô giống như một con ốc nằm cuộn mình một góc.
Đồ ăn đặt trước cửa giam cũng không buồn ăn, cả ngày cô chẳng ăn uống gì.
Cạch!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!