Chương 959
“Ăn may thôi!”, anh cúi đầu cười nhẹ nhàng rồi ngồi sang một bên.
Vưu Giai Hàng đứng ở phía xa nhìn cảnh này không khỏi tự giễu cười nhạo: “Không sao… Cô ấy vui là được…”
Hắn luôn đóng vai kẻ xấu, nhưng tất cả mọi thứ hắn làm đều là vì một người.
Có những chuyện tốt hơn hết là giấu kín trong lòng, chàng kỵ sĩ không bao giờ có thể bảo vệ được công chúa nên chỉ có thể che mưa chắn gió cho cô ấy, rồi cuối cùng đành phải đứng nhìn công chúa được hoàng tử đón về.
Sau trận đánh gay cấn ban nãy, cả người và đầu óc Mạc Phong đã kiệt quệ, cho dù chưa dùng hết sức lực thì cũng đã mệt chết đi được, mà một khi mệt mỏi chắc chắn sẽ buồn ngủ.
Mạc Phong dựa vào phiến đá chợp mắt một cái, nhưng Bạch Doanh lại đặt đầu anh lên vai của cô ấy.
“Xin hỏi, cậu có cần phải tiếp tục vượt tháp không?”, lúc này trưởng lão Thạch bước đến, nói với một giọng điệu không mấy thiện cảm.
Nhất là khi nhìn thấy Bạch Doanh và Mạc Phong ở bên nhau, tư tưởng của người dân nơi đây vốn đậm chất phong kiến, hơn nữa Thánh nữ Nam Khương lại còn đang ở với người ngoài.
“Hừ! Bản thân phạm phải tội mà còn không biết đường hối cải, tội càng thêm tội, đợi xong xuôi mọi việc, tôi sẽ tính sổ với cô!”, trưởng lão Thạch nhìn chằm chằm Bạch Doanh nghiêm giọng nói.
Cô ấy đang định lên tiếng nhưng đột nhiên có một đôi tay to nắm lấy đôi tay nhỏ bé của cô ấy.
Mạc Phong chậm rãi đứng lên, ánh mắt tức giận nói: “Ông câm mồm đi!”
“Cậu…! Được lắm, nếu cậu đã ăn nói đanh thép như vậy thì mời!”, trưởng lão Thạch khịt mũi lạnh lùng.
Diệm Phi và Khương Na đứng ở bên cạnh không khỏi tán gẫu bên lề.
“Lời tiên tri có chính xác không? Tại sao tôi cứ cảm thấy điêu điêu thế nào ấy?”, Diệm Phi khoanh hai tay trước ngực, nói nhỏ.
Lúc này Khương Na không biết nên nói cái gì: “Tôi cũng chả biết nữa. Nửa trước của lời tiên tri nói rằng sẽ có một đám người ngoại lai đem tới Nam Khương ánh sáng hy vọng”.
“Còn nửa sau thì sao?”
“Thần linh sẽ giáng trần để xua tan bóng tối và mang lại bình minh một lần nữa!”
“…”
Diệm Phi nhìn cô ấy với vẻ mặt ngơ ngác: “Giáng trần? Ở đâu chứ?”
Đúng lúc này, rầm rầm!
Có một tiếng động lớn vang lên trên bầu trời, tựa như tiếng cánh quạt đang quay mạnh.
Nhưng để mà nói một cách chính xác thì cũng không hẳn! Đó chỉ đơn giản là âm thanh của cánh quạt.
Mạc Phong cũng bị âm thanh này thu hút, anh lập tức ngẩng đầu lên, liền thấy một chiếc trực thăng tư nhân nhỏ lướt qua đầu, từ từ dừng lại trên bãi đất trống.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!