Dòng người đông đúc từ trên núi lao xuống, đám Triệu Vô Cực tụ lại với nhau, bốn người bọn họ tựa lưng vào nhau, mỗi người một hướng.
Trương Phong yếu ớt hai tay bấm niệm pháp quyết: "Khảm tự, liên hỏa!"
Hai tay vung lên, ngọn lửa vừa xuất hiện liền biến thành khói tắt ngúm.
Hiển nhiên, dương khí trong cơ thể hắn không đủ để kích hoạt Kỳ Môn Độn Giáp nữa.
Mạc Phong lao về mấy người phía đông, tuy rằng lúc này anh cũng rất mệt, nhưng giết vài người cũng không thành vấn đề.
Từng đường kiếm chém xuống nhưng không thể ngăn được hàng trăm con người lao xuống như nước trút.
Điều kỳ lạ là sau khi nhóm người này bao vây lấy bọn họ thì không ai trong số họ xông lên cả.
Đúng lúc này, cô gái hấp dẫn từ trên gò núi nhảy xuống, nhào lộn trên không vài vòng, trên ngón tay lập tức xuất hiện một ngọn lửa.
Đôi chân trắng nõn thon thả đung đưa, chiếc váy nhỏ đang mặc cũng bay phấp phới.
Vòng một vòng quanh đám người Mạc phong, đầu ngón tay nhẹ nhàng trượt trên mặt đất.
Bùm--!
Vòng tròn này ngay lập tức bùng cháy thành ngọn lửa.
Vù--!
Vù--!
Tốc độ của cô gái này quá nhanh, đám người nhìn quanh cũng không thấy bóng dáng của cô ấy đâu, không ngờ ở mười tám trại Nam Khương lại có cao thủ như vậy.
Mạc Phong cắm thẳng thanh kiếm xuống đất, yên lặng nhìn chằm chằm phía trước.
Vù--!
Anh lập tức vung tay phải lên, bóp cổ cô gái.
Nếu di chuyển nhanh nhất định sẽ có sơ hở.
Nhưng Mạc Phong lúc này vẫn còn khá yếu, dù chạm được vào cô ấy cũng không thể nào khống chế được cô ấy.
Thay vì sợ hãi, cô gái lại vươn tay nâng cằm anh lên: "Anh rất thú vị, tôi thích đấy!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!