Chỉ cần nghĩ ra cách để lấy thứ màu đỏ dưới cổ họng của nó ra, thì mọi thứ sẽ tốt đẹp!
Nói cách khác, Hắc Long sẽ không điên cuồng như bây giờ nữa.
“Không biết tự lượng sức mình!”, Hắc Long cười lạnh.
Móng vuốt của nó cào tới, Vưu Giai Hàng đã né được như một con mèo.
May mà khinh công của Vưu Giai Hàng rất tốt, hắn nhảy lên lao về phía cổ họng của nó, đoản kiếm kia chạm đến cổ thì bị trượt xuống, bắn cả ra tia lửa nhưng vẫn không đâm được vào bên trong.
Cái cổ này giống như một tấm sắt, cho dù nó thực sự là một tấm sắt, thì đáng lẽ ra Vưu Giai Hàng phải xuyên thủng nó rồi chứ.
Hắc Long quẫy đuôi một cái, Vưu Giai Hàng giống như một con chuột bám vào nó, cầm lấy cái đuôi nhẹ nhàng nhảy lên trên đỉnh đầu, cắm đao xuống.
Phập--!
Một nhát đâm nhiều nhất chỉ cắt đứt được da trên đỉnh đầu của nó thôi, máu xanh nhạt chảy ra, nhưng Hắc Long hoàn toàn không hề bị thương, nó coi cái loại công kích này là trò trẻ con, thứ gãi ngứa.
Mặc dù không coi Vưu Giai Hàng ra gì, nhưng cũng rất đau đầu khi không thể thoát khỏi tên này. Mặc dù Vưu Giai Hàng trong mắt nó chỉ là một con kiến hôi nhưng hắn cứ nhảy tới nhảy lui trên đầu nó cũng khiến nó vô cùng khó chịu.
"Đồ khốn kiếp! Ta sẽ không tha cho ngươi!", Hắc Long tức giận gầm lên.
Nhưng Vưu Giai Hàng này lại cứ nhảy trên đầu nó như một con châu chấu.
“Đừng nhìn nữa, đánh nó đi!”, Vưu Giai Hàng đang đứng trên đầu Hắc Long kêu lên với Bạch Doanh.
Cô ấy gật đầu, di chuyển nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước đến họng Hắc Long, nhưng khi cô ấy vừa định ra tay thì móng vuốt của con Hắc Long lại lao tới.
Bạch Doanh ném ra một sợi tơ vàng trong suốt cho Vưu Giai Hàng.
Vưu Giai Hàng từ đỉnh đầu nhảy xuống vòng qua Hắc Long một vòng, sau đó lại nhảy về phía trước, nhảy tới nhảy lui nhiều lần, Hắc Long đã vô tình bị sợi dây trói chặt.
"Nắm lấy! Sợi tơ này đúng là hữu dụng, nhưng tên này da thịt dày, sợi tơ cũng không cắt được da thịt của nó!", Vưu Giai Hàng đứng trên chóp mũi của Hắc Long cười lạnh nói.
Hắc Long nhìn Vưu Giai Hàng đang đứng trên chóp mũi mình, liền phun hơi thở, hừ lạnh: "Con người kia! Ngươi thật sự nghĩ cái dây này có thể trói được ta à?!"
“Vậy thì mày thoát ra đi xem nào!”, Vưu Giai Hàng hừ lạnh.
Phựt--!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!