Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc

 An Nhiên vốn định nói thêm gì đó nhưng bị Mục Thu Nghi kéo ra ngoài. Mạc Phong thở dài khi nhìn thấy chồng bát đĩa. Bận rộn ở Nam Khương lâu như vậy mà về vẫn còn phải chăm sóc cái lũ nha đầu này. Làm đàn ông thật không dễ dàng gì mà! 

 Đêm khuya! 

 Mọi người đã ngủ say mà Mạc Phong vẫn đang dọn dẹp phòng ốc.  

 Bình thường An Nhiên cũng hay dọn dẹp. Nhưng nhà đông người quá, nếu không dọn dẹp mỗi ngày thì sẽ rối tung lên ngay, nhất là do biệt thự quá lớn nên việc quét dọn càng thêm phiền phức.  

 Mạc Phong vội dọn dẹp sơ qua tầng dưới. Lúc này có tiếng bước chân khẽ khàng từ sau vọng tới.  

 “Muộn vậy rồi không đi ngủ mà còn dọn dẹp sao, trước đây sao em không phát hiện ra anh là người ưa sạch sẽ như vậy nhỉ?”, Thương Hồng mặc một chiếc váy ngủ màu hồng bước xuống.  

 Màu hồng tôn lên làn da trắng nõn nà, mịn màng và căng mọng như nước của cô.  

 Ực! 

 Mạc Phong đứng ngây ngô nuốt nước miếng.  

 “Hi hi, lần đầu tiên anh nhìn em bằng ánh mắt ham muốn như vậy đấy. Em cứ tưởng mình đã không còn sức hấp dẫn khi đứng trước mặt anh cơ”, Thương Hồng duyên dáng ngả người ra ghế sô pha.  

 Anh cũng không giấu giếm, chỉ nhún vai: “Yểu điệu thục nữ có người quân tử nào mà không mê đắm. Em đẹp như vậy, anh không nhìn em thì có khác gì là không tôn trọng em!” 

 “Cái miệng lưỡi kia không biết là đã lừa gạt bao nhiêu cô gái rồi!” 

 Mạc Phong vội vàng giải thích: “Rõ ràng là các cô gái lừa anh mà!” 

 Phụt! 

 Thương Hồng cười nắc nẻ. Dáng vẻ cô trông kiều diễm như đóa hoa mới nở. Cô nàng chỉ cần cử động nhẹ là đã đủ quyến rũ chết người rồi, đúng là cực phẩm hiếm có khó tìm.  

 “Đêm hôm thế này mà anh còn làm việc nhà chắc là vì còn bận tâm về chuyện với cô Từ phải không?” 

 Mạc Phong khựng người. Anh cũng không biết rốt cuộc mình đang buồn phiền chuyện gì, nhưng cứ có cảm giác phập phồng không yên.  

 “Em cũng biết à?” 

 Cô chỉ cười thản nhiên: “Cả Giang Hải đều biết, lẽ nào em lại không?” 

 “Cả Giang Hải đều biết sao? Vậy tức là Mục Thu Nghi cũng biết sao?” 

 “Thừa thãi, anh tưởng vợ anh là đồ ngốc chắc. Người ta rộng lượng với anh, biết anh ở ngoài vờn hoa bắt bướm mà không nói. Ở nhà cả đám thế này mà anh còn định lôi thêm một người về để gom đủ một bàn mạt chược à?” 

 “…” 

 Giờ nghĩ lại cũng đúng, Mục Thu Nghi luôn giữ thể diện cho anh mọi lúc mọi nơi. Một người phụ nữ như vậy, sao anh có thể phụ cô ấy được chứ?” 

 Anh đặt chổi qua một bên, ngồi xuống ghế sô pha, khẽ thở dài: “Anh cũng không biết làm sao nữa, chỉ là có cảm giác hoang mang. Em nói xem có phải anh bị bệnh rồi không. Rõ ràng là anh không thích Từ Giai Nhiên, cô ấy sắp kết hôn thì anh phải vui mừng mới phải, vậy mà cứ có cảm giác bất an, giống như…” 

 

Nhấn Mở Bình Luận