Lúc này ở đầu một con đường khác.
Người mặc áo đen đặt cô gái xuống: “Hầy, trông giống cô ba quá, suýt nữa thì nhận nhầm!”
“Anh có bị mù không, cô ba mặc đồ cổ trang, bộ quần áo một, hai trăm tệ này có thể so sánh được sao! Còn kém xa. Đúng là phải xem lại mắt anh đấy!”, người đàn ông mặc áo đen trêu trọc.
Cô gái mặc áo đỏ được bọn họ đặt xuống. Khuôn mặt cô ấy tái mét vì sợ hãi: “Đừng giết tôi…xin các người đừng giết tôi, bắt tôi làm gì cũng được, xin hãy tha cho tôi…”
“Cô gái đừng sợ. Chúng tôi không phải người xấu, chỉ muốn hỏi cô có nhìn thấy người này không!"
Người đàn ông mặc áo đen mở bức tranh để lộ ra một cô gái với khuôn mặt xinh xắn. Nếu như Mạc Phong có mặt ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra đây chính là cô nhóc được Tống Thi Vũ đưa về trước đó.
“Chưa…chưa từng gặp. Nhưng cô bé này trông dễ thương quá. Hay là hai người tới báo cảnh sát xem, không chừng có thể tìm được!”, cô gái mặc trang phục cổ trang kia khẽ nói. Giọng điệu vẫn còn hơi run rẩy.
Mặc dù hai người này cứu cô nhưng nhìn cách ăn mặc của họ không giống người bình thường lắm.
“Hầy! Thôi bỏ đi. Cảnh sát ở đây cũng chẳng có hi vọng gì, tốt nhất là chúng ta tự tìm kiếm vậy!”
Thực ra không phải cảnh sát không tìm được mà với cách ăn mặc của bọn họ đi tới đồn thì không chừng còn bị bắt vì trông giống trộm cướp cũng nên.
Mục đích của họ là tìm người nên không muốn lãng phí thời gian.
“Cô gái, kia là bạn của cô hả?”, người mặc áo đen còn lại có tính khí điềm đạm hơn bèn chỉ về một hướng và kêu lên.
Cô gái quay qua nhìn nhưng xung quanh tối mịt không thấy một ai: “Ở đâu? Sao tôi không thấy…”
Khi cô gái quay đầu lại thì đã không còn thấy bóng dáng hai người mặc đồ đen đâu nữa.
…
Tại biệt thự Nam Sơn.
Mạc Phong bưng món cua sốt tới. Một lúc sau, tất cả những con mèo nhỏ từ trên lầu đã chạy xuống.
“Woa, tôm sốt này”, Tống Thi Vũ đứng trên tầng hai kêu lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!