"Bà Tưởng, tôi cũng không rõ đứa bé là nam hay nữ. Đây là biên bản giám định, tôi vẫn chưa xem, bà có muốn tự xem không?", bác sĩ cầm túi hồ sơ đưa cho người phụ nữ kia.
Bà ta mở túi lấy ra ảnh X-quang và siêu âm, tất cả đều là màu đen trắng, những người không chuyên chắc chắn không thể nào nhìn ra được đứa bé là nam hay nữ.
“Thế này thì tôi xem kiểu gì được?”, người phụ nữ trung niên đặt bức ảnh chụp X-quang lên bàn, giận dữ nói.
Bác sĩ nhanh chóng cầm lên rồi đặt trên một màn hình sáng, bức tranh đen sì sì bắt đầu trở nên rõ ràng.
“Bà Tưởng xem này, bây giờ chắc bà hiểu rồi chứ?”, bác sĩ chỉ tay vào vị trí nhô ra của đứa bé.
"Ý của ông là... đây là con trai?"
"Chín mươi phần trăm trở lên là vậy. Tôi đã xem nhiều năm như vậy, không thể nào sai được".
"..."
Phụ nữ trung niên nghe nói là con trai thì vui tới mức không khép được miệng, chín mươi phần trăm là con trai, nhưng mười phần trăm còn lại thì ai còn quan tâm nữa chứ.
Có lẽ đứa con trong bụng của Dương Thái Nhi nhiều năm sau nên cảm ơn ông bác sĩ lúc bấy giờ vì trong lúc bối rối đã thực sự cứu sống cô bé một mạng.
Thực tế, trên phim chụp X-quang có thể thấy rõ bé đang nằm lộn ngược, chỗ nhô ra mà bác sĩ nói vừa rồi thực chất chỉ là ngón tay của bé nằm ở chỗ hai chân, khiến ông ta nhầm bé gái với bé trai.
Có lẽ ông trời đã định, không tuyệt đường sống của cô bé!
Mẹ của Tưởng Minh Xuyên đinh ninh rằng trong bụng con dâu là một cu cậu, bà ta vô cùng hài lòng rời khỏi phòng làm việc của bác sĩ, bà ta thậm chí còn nghĩ đến việc mua vài con chim bồ câu để làm súp cho Dương Thái Nhi vào ngày mai.
Lúc này tại biệt thự Nam Sơn Giang Hải.
Trương Phong nhanh chóng thò mặt ra ngoài nhân lúc mọi người đang ăn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!