Một khi trận pháp hai mươi tư Địa Trạch được kích hoạt, muốn phá vỡ được thì toàn bộ người trong trận pháp phải chết, bằng không trận pháp sẽ không dừng lại.
Có lẽ Mạc Phong nằm mơ cũng không ngờ tới, anh tới sơn trang Kiếm Nam cắt băng khánh thành lại gặp phải chuyện này.
Cũng may là lúc này tổ chức Tà Linh không xuất hiện, nếu không Mạc Phong nhất định sẽ bị một loạt chuyện xảy ra làm cho phát điên.
Vũ khí trên tay của đám người trong trận pháp này cũng rất ghê gớm, là những thứ thường được sử dụng trong lúc lao động ở nông thôn.
Ví dụ như búa, cuốc, liềm, rìu,… Thời điểm này không thể coi thường được, mọi nông cụ đều đã trở thành công cụ giết người trong tay bọn họ.
Anh dùng kiếm Tàn Uyên linh hoạt băng qua đám người, căn bản không thể phá vỡ trận pháp nên chỉ có thể tạm thời đi vòng quanh, Nhược Hi cũng vậy, nhưng tốc độ phản ứng hôm nay của cô ấy kém hơn trước rất nhiều.
Cô ấy vẫn không ngừng ôm eo, khẽ cau mày trông rất đau.
"Em không sao chứ? Em bị thương ở đâu?", Mạc Phong nhanh chóng thoát khỏi sự đeo bám của đám người, hét lên với Nhược Hi.
Nhược Hi thấy anh vội chạy lại đây liền gào to: "Đừng đến đây! Tự lo cho bản thân đi, em không sao, em chỉ bị đau bụng kinh thôi. Thật đấy, tại sao lại đau vào lúc này cơ chứ? Sớm biết thì em đã không uống rượu rồi..."
Mấy ngày nay Nhược Hi vẫn đang ở trong kỳ kinh nguyệt, cứ tưởng là không sao nên mới uống một chút nước quả hơi lạnh một chút, không ngờ lúc này cô ấy lại thấy đau đớn không thôi, thậm chí còn không đứng thẳng được.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!