“Vậy sao? Vậy thì đó cũng là vinh hạnh của tôi rồi! Chính vì gặp phải một đối thủ như ông nên tôi mới…thấy hào hứng đấy!”
Nói xong Mạc Yến Chi lập tức ra tay. Bầu không khí vang lên tiếng nổ ầm ầm.
Mỗi một chưởng đánh xuất ra giống như thả bom, uy lực cực kỳ lớn, đánh từ xa cũng có thể khiến mặt nước trong hồ tung bọt.
Vận dụng được nội lực một cách xuất quỷ nhập thần như vậy chứng tỏ những năm qua, thực lực của Mạc Yến Chi không hề suy giảm.
Nhìn qua ông già tám mươi tuổi Điền Quang vẫn bước đi như gió, đánh ngang sức ngang tài với một người đàn ông lực lưỡng, hơn nữa tốc độ, độ dẻo dai vẫn mạnh như thường thì quả là đáng nể.
Nếu Mạc Phong mà tám mươi tuổi thì có lẽ không được bằng một nửa lão. Đây cũng là lý do mà lão đã tám mươi nhưng vẫn muốn lên giường với gái trẻ.
Thường những người ở độ tuổi đó không còn khả năng giường chiếu nữa. Lão này thì đúng là gừng càng già càng cay.
“Đừng coi thường ông ta. Thực lực kinh hồn lắm. Những người có thể đánh lại được bố cháu trong thiên hạ không quá năm người đâu. Một trong số đó chính là ông ta đấy!”, Thường Vân Sam khoanh tay cười lạnh lùng.
Mạc Phong khẽ ngẩng đầu nhìn ông ấy: “Trong năm người đó có ông không?”
“Ông sao? Ha ha, năm xưa thì có thể, còn bây giờ ấy mà, già rồi! Bố cháu ở ẩn hơn hai mươi năm mà công phu không hề thụt lùi. Ông có luyện tập gì nhiều đâu, tu vi chỉ dừng lại ở đó thôi. Giờ không cần so đấu thì ông cũng biết mình không phải là đối thủ của bố cháu rồi! Có điều, đấu hàng trăm hiệp không yếu thế đối với sư thúc của cháu vẫn không thành vấn đề!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!