Mạc Phong từ từ di chuyển, xoạc chân ra thành hình cánh cung!
Lực dồn xuống phần bắp chân, lúc này Mạc Phong trong tư thế như hổ rình mồi.
Nhắm chuẩn thời cơ sẽ vồ trúng con mồi.
Vù--!
Trong sảnh đột nhiên có một cơn gió mạnh, sau đó là vô số vệt sáng.
Những con dao đều mang theo luồng sát khí mạnh mẽ, trong nhà chỉ còn lại hàng trăm vệt sáng, kèm theo âm thanh xé toạc không trung.
Tô Dương mắt không chớp, nhưng vẫn không nhìn rõ vừa rồi chuyện gì đã xảy ra.
Một giây trước Mạc Phong vẫn còn đang bị mọi người bao vây, giây tiếp theo anh đã đứng ở cửa quay lưng về phía họ.
"Chậc! Giả thần giả quỷ, không có chuyện gì xảy ra cả!", lão đầu trọc nhìn lên người mình, không thấy vết thương nào thì không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Mạc Phong đưa tay ra, búng một cái.
Rắc rắc!
Lưỡi dao găm trong tay bọn họ lập tức gãy thành ba đoạn!
Không những thế, nút thắt lưng của mọi người đều bị bung ra, quần đang mặc trên người đều tụt xuống đất, chỉ còn lại độc một chiếc quần lót.
Tô Nguyệt lập tức quay đầu đi khi nhìn thấy cảnh tượng này: "Tên này! Sao vẫn cố chấp không thay đổi thế nhỉ!"
Phải nói là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, đối phó với đám người này, Mạc Phong có trăm cách để quét sạch bọn chúng.
Chỉ trong vài giây ban nãy, nếu anh thật sự muốn giết người, lúc này đám người này đã trở thành xác chết rồi.
“Cho các người lựa chọn, rời khỏi tông Thiên Long hay là tiếp tục chống đối, lựa chọn nằm trong tay các người!”, Mạc Phong quay lưng về phía bọn họ, nói thẳng.
Loảng xoảng ——!
Anh nghe thấy tiếng mọi người phía sau ném dao xuống.
Phịch--!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!