Bàn tay sờ lên lông mi rậm rạp, dời xuống cái mũi cao. Đột nhiên, anh mở mắt ra, phút chốc đè cô dưới thân mình.
" Sờ đủ chưa? "
Trương Tiểu Nặc bất ngờ nhìn anh, chẳng phải ngủ rồi sao? Cô xoay đầu qua không dám nhìn thẳng đôi mắt đang mỉm cười ấy.
Nụ hôn rơi xuống cổ, Diệp Tử Hàn ngấu nghiến như hổ đói gặm lấy xương quai xanh. Xoay mặt cô lại, hôn lên đôi môi anh đào.
Trương Tiểu Nặc không phản kháng cũng không đáp. Nụ hôn của anh rất dịu dàng, rất ôn nhu, bàn tay bất tri bất giác vòng lên cổ anh khiến hai người càng thêm thân mật, càng dính chặt nhau.
Cô biết ngăn cản anh là vô dụng. Bởi vì anh bá đạo cũng bởi vì cô đã luân hãm vào trong sự dụ hoặc của anh.
Nụ hôn từ trên gáy xuống cổ, bàn tay không an phận xoa lấy bộ ngực trắng nõn, bộ áo ngủ trên người rất nhanh bị anh cởi ra.
Cô nhìn người đàn ông đang ụp mặt đang bộ ngực của mình, không tự chủ ưỡn người.
Diệp Tử Hàn mạnh mẽ xâm nhập vào nơi huyền bí của cô, trán ẩm ước mồ hôi, cuối xuống hôn lấy đôi môi nhỏ.
" Ưm... ngô! "
Trái ngược với lời cầu xin của cô, lực anh càng ngày càng mạnh khiến cô không ngừng thở dốc.
Sau trận chiến hoan ái, Diệp Tử Hàn mơ màng chìm vào giấc ngủ, muốn xoay người ôm cô nhưng lại là một khoảng trống. Liếc mắt nhìn ra ban công, cô đứng bên ngoài hút thuốc. Lúc này anh mới phát hiện, hễ mỗi lần quan hệ xong, dù mệt mỏi cô vẫn phải hút điếu thuốc, nửa năm rồi vẫn không thay đổi.
Diệp Tử Hàn ngồi dậy muốn đi đến chỗ cô, cuối cùng vẫn giả vờ nằm xuống giường. Anh không muốn một lần nữa thấy cô uống thuốc tránh thai. Nhếch miệng cười, là cô tự muốn không ai ép cô cả.
Trương Tiểu Nặc nhìn lên bầu trời, điếu thuốc trên tay đã hết, cô rút một điếu trên bàn, bật lửa.
Mỉm cười chua xót, mỗi lần nhìn thấy gương mặt ôn nhu của Diệp Tử Hàn. Cô lại không kiềm được nhớ đến anh, lý trí như mất hết, trong lòng thầm đau nhói. Mọi chuyện có thể xảy ra đều là do cô tự chuốc lấy.
Không thể trách ai cũng không dám trách ai.
Có lẽ Đường Noãn nói đúng, hôn nhân không tình yêu mãi mãi không thể hạnh phúc.
Một điếu rồi một điếu, khi mặt trời bắt đầu nhô lên. Phía dưới toàn là những tàn thuốc lá, Trương Tiểu Nặc đi vào phòng, liếc nhìn người đàn ông đang ngủ say giấc, tắm rửa thay quần áo đi tới quán coffee.
Lúc Diệp Tử Hàn tỉnh lại đã không thấy bóng dáng cô, anh đi ra ngoài ban công, nhếch miệng cầm hộp thuốc tránh thai bỏ vào thùng rác. Cả ngưòi toát lên sự lạnh lùng, thay quần áo vào công ty.
" Tổng giám đốc, đây là họp đồng của công ty B&Y, còn đây là tài liệu thu nhập tháng này, đây là hợp đồng mà chủ quản bên bộ nhân sự gửi tới, cuối cùng là hợp đồng mà sản phẩm sắp ra mắt của chúng ta với cô minh tinh Hứa Tĩnh. "
Diệp Tử Hàn gật đầu:" Hôm nay tôi không muốn gặp ai, cũng không muốn tiếp đãi ai, cậu từ chối hết cho tôi. "
Cậu thư ký khó xử lên tiếng:" Cô Hứa Tĩnh muốn gặp tổng giám đốc để bàn về việc ra mắt của sản phẩm mới. "
" Cậu bảo bên bộ phận kỹ thuật gặp cô ta, nếu cô ta không phối hợp thì đổi người. "
" Vâng. ''
Anh mệt mỏi tháo cà vạt ra vứt lên sopha bên cạnh, rút điện thoại gọi cho Lăng Thiếu Phong.
" Bên chú thế nào rồi? "
Lăng Thiếu Phong dựa người lên xe liếc nhìn cửa ra ngoài:'' Chú hỏi chuyện gì? "
Diệp Tử Hàn không nhẫn nại lên tiếng:" Đường Noãn.''
" Tôi đang đứng trước nhà chờ cô ấy. " Mặt trời cũng lên cao mà cô gái này vẫn không dậy, biết thế anh ngủ thêm vài tiếng.
" Tôi muốn chú hỏi thêm cô ấy, nguyên nhân Trương Tiểu Nặc thường xuyên hút thuốc. "
Lăng Thiếu Phong thiếu chút sặc nước bọt, chị dâu hút thuốc? " Cô ta xuống rồi, vậy trước! "
" Hi chào buổi sáng. "
Đường Noãn liếc nhìn anh nhưng vẫn cố mỉm cười, dặn lòng mình không được đắc tội:" Làm gì? "
" Tới rước bạn gái đi làm. "
Bạn gái? Cô sững lại, anh làm thật à? Mỉm cười kéo lấy tay anh, cho anh chết!
" Bạn gái muốn đến trung tâm mua sắm, bạn trai có phải trả tiền không? "
" Đương nhiên. "
Lăng Thiếu Phong quả là quá phóng khoáng, anh dẫn cô đến trung tâm thương mại của Diệp Tử Hàn, tuy nhiên anh cũng là một cổ đông thứ hai sau Diệp Tử Hàn.
" Lăng Tổng. "
Lăng Thiếu Phong dắt tay cô đi tới, Đường Noãn mỉm cười xảo quỵt:" Lấy năm bộ đắc tiền nhất ở đây cho tôi. "
Hai người đi đến nơi này đến nơi khác, Đường Noãn kéo anh đến tiệm trang sức, mua hai chiếc vòng mà đã ước muốn hai tháng nay, một chiếc cho cô, một chiếc cho Tiểu Nặc.
Đi đến một tiệm, cô không coi liền bảo lấy món đắc tiền nhất nơi này, Lăng Thiếu Phong nhếch miệng cười. Số tiền nhỏ này anh không để ý nhưng người phụ nữ này đã gợi lên sự hứng thú của anh rồi.
Bất kỳ cô minh tinh nào được anh dẫn đến cũng không dám lộng hành như vậy.
Đường Noãn cầm trên tay những chiến lợi phẩm lên xe, nhịn cười:" Quán coffee, bạn trai nhỏ. "
Cô lấy vòng tay đeo lên tay, dây còn lại bỏ vào túi áo. Rất nhanh, chiếc siêu xe dừng lại trước đầu đường quán coffee. Lăng Thiếu Phong chạy xuống mở cửa cho cô:" Tại sao không chạy vào trong? "
" Tôi không muốn công khai, được không?" Đường Noãn khinh bỉ nhìn anh khi đi được vài bước thì bị một lực kéo lại.
Những chiến lợi phẩm trên tay rơi xuống, đôi môi nhỏ bị anh bao phủ. Đường Noãn tròn cả mắt, dùng hết sức đẩy anh ra. Lăng Thiếu Phong ôm chặt eo cô, đầu lưỡi càn quyét môi cô, cắn mút, bá đạo.
Đương nhiên, đôi nam nữ hôn nhau trên phố nhận được nhiều sự chú ý của mọi người. Lăng Thiếu Phong buông cô ra, bàn tay dịu dàng sờ đôi môi sưng đỏ của cô, mỉm cười:" Bạn gái nhỏ, tôi đi trước. "
Khi chiếc xe phóng đi, Đường Noãn vẫn chưa hoàn hồn:" Chết tiệt! Một ngày không xa, tôi sẽ khiến anh quỳ trước mặt tôi khóc lóc xin tha thứ. "
Nụ hôn đầu của cô!
Trái tim nhỏ, lỡ chậm một nhịp.