Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương

Chương 2602:

“Chắc hẳn cậu Lâm đây đã nghe qua tên tuổi của lão tiên sinh, Đạo Hoàng Phong Thanh Vũ, cậu Lâm không biết ư??” Lâm Hằng Chí bình tĩnh đáp.

“Đạo Hoàng?”

Lông mày của Lâm Dương nhíu chặt, sắc mặt anh vô cùng ngưng trọng.

“Xem ra bác sĩ Lâm đây đã nghe qua tên của ông già này.” Ông lão thản nhiên nhìn thoáng qua Lâm Dương rồi nói. 'Sao tôi có thể chưa nghe qua tên tuổi của Đạo Hoàng chứ? Đạo Hoàng tung hoành ở giới võ đạo trong nước hơn mười năm, là nhân tài kiệt xuất, đủ khiến cho đất trời rung

chuyển, khinh công đạt đến trình độ tới vô ảnh, đi vô tung, khiến cho người đời khiếp sợ không thôi, nếu như người nào đó chưa từng nghe nói qua, chẳng phải là kẻ kiến thức hạn hẹp ư?”

Lâm Dương bình tĩnh đáp.

“Nếu đã như thế, chắc hẳn cậu cũng biết cách làm của ông già này rồi nhỉ?”

Giọng nói của ông lão này trở nên lạnh hơn.

“Đương nhiên là biết, Đạo Hoàng Phong Thanh Vũ, từ trước. đến nay không bao giờ trộm đồ, chỉ trộm người mà thôi, trộm đầu người, trộm tứ chi của người ta, thậm chí là lục phủ ngũ tạng, cho dù chưa trộm cũng là giết, cho dù là nhân vật cường đại cỡ nào, được bảo vệ nghiêm ngặt bao nhiêu, đều sẽ bị ông trộm và giết, thủ đoạn tàn nhẫn khiến cho tất cả mọi người đều e sợ, cứ như thế làm nên tên tuổi của Đao Hoàng.”

Lâm Dương chậm rãi nói.

Lời này vừa nói ra, Phong Thanh Vũ khẽ gật đầu.

ũng không tính là loại người kiến thức hạn hẹp.”

Ông lão khẽ xoa cằm rồi nói.

“Nếu như cậu đã biết tên tuổi của tôi, vậy thì cậu cũng nên biết được, Lâm Nhã Nam chính là đồ đệ của tôi, cậu ngoan ngoãn giao Lâm Nhã Nam ra, như vậy tôi có thể buông tha cho cậu.”

Lâm Dương nghe thấy thế, anh lập tức hiểu ra.

Chẳng trách đám người Lâm Hăng Chí lại ngông cuồng như thế, dám chạy đến chỗ của anh để giễu võ dương oai, là vì có Đạo Hoàng Phong Thanh Vũ làm chỗ dựa ư? “Vì sao lão tiên bối lại cảm thấy người ở chỗ tôi chứ?”

Lâm Dương không sợ, cũng không tức giận, chỉ bình tĩnh hỏi.

“Bọn họ nói đồ đệ của tôi xuất hiện ở Giang Thành, đại khái con bé trốn ở chỗ này, đây là địa bàn của cậu, nhất định đồ đệ của tôi đang ở trên tay của cậu, bác sĩ Lâm à, từ sau khi thu nhận đồ đệ, ông già này đã lâu lắm không ra tay, tôi hy vọng hôm nay tay mình sẽ không nhuốm máu, cậu nghĩ như thế nào?”

Phong Thanh Vũ lạnh lùng nhìn chăm chăm Lâm Dương rồi nói.

“Nói như thế, các người nhận định là tôi rồi hả?”

ũng không phải là như thể, có lẽ cậu không bắt được đồ đệ của tôi, hơn nữa tôi cảm thấy dựa vào khinh công của đồ nhi tôi, nếu con bé muốn chạy, cậu cũng không giữ được”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận