Chương 2611:
Trống trải như thế, chẳng biết vì sao lại khiến cho ông ta có một loại cảm giác nghẹt thở, giống như bây giờ chính mình đang ở trong một lông giam vậy.
“Không ổn rồi!" Phong Thanh Vũ đột nhiên kêu lên một tiếng, bỗng nhiên kịp phản ứng.
“Phong Thanh Vũ, ông không trôn thoát được.”
Lâm Dương khàn giọng nói, sau đó anh chậm rãi giơ tay lên.
Lúc này mới nhìn thấy đầu ngón tay của Lâm Dương tràn ra một lượng lớn sợi tơ thể khí.
Khí nhìn những thể khí này giống như tiên nữ rải hoa lan ra bốn xung quanh, giống như là đang móc vào thứ gì đó.
“Đó là thứ gì thế?”
Người nhà họ Lâm cũng cảm thấy vô cùng hoang mang. Lâm Hằng Chí cũng gắt gao nhìn chằm chăm.
Mãi cho đến lúc anh ta nhìn thấy rõ một thứ trước mắt. “Nhanh nhìn về phía trước.”
Lâm Hằng Chí kêu lên.
Lúc này mọi người mới phát hiện ra, trước mắt mình xuất hiện một tia sáng nhỏ.
Đó chính là kim châm cứu...
“Chảng lẽ là..”
Lâm Hằng Chí cũng kịp thời phản ứng, vội vàng nhìn lại, mới phát hiện không chỉ có một chiếc kim châm cứu, toàn bộ phòng đều có kim châm cứu.
Chúng như một vách tường bao vây lấy toàn bộ tầng lầu...
“Xong, xong, xong đời rồi!" Lâm Hằng Chí run rẩy không thôi, ngay cả hàm răng cũng đang run câm cập.
“Anh Hằng Chí, anh đang nói gì thế?”
Người bên cạnh sợ hãi hỏi.
“Thua rồi, Phong Thanh Vũ thua rồi!”
“Hả?"
“chuyện đó...
Làm sao có thể như vậy được chứ?”
“Anh Hằng Chị, thể lực của bác sĩ Lâm kia không thể chống đỡ nổi được nữ:
lôi thấy ngay cả năng lực đánh trả, anh ta cũng không có, chỉ sợ cho dù là bây giờ tôi đi lên đánh anh †a, anh ta cũng không đánh thẳng được tôi, sao anh ta có thể đấu với Đạo Hoàng được chứ?”
“Chỉ sợ Đạo Hoàng hơi động một ngón tay là có thể lấy được đầu của bác sĩ Lâm xuống.”
“Trận này Đạo Hoàng không thể thua được đâu!" Người nhà họ Lâm nhao nhao lên tiếng.
“Không, Phong Thanh Vũ thua rôi, các người nhìn kỹ phía trước xeml”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!